Vì chấn thương khá nặng, nên Rin buộc phải ở lại bệnh viện vài hôm để dưỡng bệnh. Với một cô nàng năng động luôn đứng ngồi không yên thì điều này trông có khác cầm tù là bao?
Rin một khóc, hai nháo, ba đòi tự tử, quyết liệt đòi xuất viện, ai cũng không ngăn cản nổi.
Chính lúc đó, vị anh hùng hào kiệt đã xuất hiện kịp thời để diệt trừ tai hoạ. Đúng vậy, ngoài Len ra, Rin sẽ không dễ dàng nghe lời một ai khác.
Len vẫn tiếp tục công việc hằng ngày của mình là trông nom, chăm sóc Rin đại tiểu thư nhà cậu ta từ a đến z, tất nhiên là cậu không thèm về nhà mà đóng đô trên chiếc salon trong phòng bệnh của Rin luôn.
Đó cũng là nguyên nhân khiến cho vị cô nương nào đó hiện tại đang sống ở nhà Len không khỏi trở nên sốt ruột. Kết quả chính là, vị cô nương ấy đành phải vác thân lên bệnh viện để thăm hôn phu của cô ta.
- Hừ, thật đáng ghét! Rõ ràng là va đập mạnh như vậy, tỉ lệ sống sót sau tai nạn đó đáng lẽ phải bằng 0 mới đúng! Tức chết mình mà!
Lenka bực dọc nói thầm trong miệng. Vì lâm sâu vào thế giới của mình nên Lenka đã va phải một người nào đó trên hành lang.
Cô hơi lảo đảo về phía sau, tay ôm lấy đầu xoa xoa vài cái. Tâm trạng của cô đang cực kì không hề tốt, thì tất nhiên là cô không thèm nghĩ xem là ai có lỗi mà trực tiếp mở miệng mắng người:
- Đi đứng kiểu gì thế hả?!
Khi Lenka ngẩng đầu lên, thì đập vào mắt cô chính là thân ảnh của một người thiếu niên tuấn tú, nhưng phong thái có vẻ hơi chật vật mệt mỏi một chút. Đó cũng chính là người cô đang cần tìm. Lenka thất kinh, rồi vội vội vàng vàng lên tiếng:
- Là darling sao?! Ôi, em xin lỗi! Em không cố ý như thế đâu, tại em đang suy nghĩ một số chuyện không vui nên mới nóng tính như vậy.
Len thản nhiên quăng một ánh mắt lạnh nhạt lên Lenka.
- Ồ?
Lenka không để ý đến thái độ của Len mà tiếp tục nói:
- Đúng lúc em đang kiếm anh đây. Em có hỏi người ta thì họ nói anh đang ở bệnh viện. Anh có chuyện gì ở đây sao? Mấy bữa nay anh không về nhà, làm em lo lắng muốn chết! Anh chắc chắn không chăm sóc bản thân cẩn thận rồi, để người gầy teo thế kia. Darling, mau cùng em trở về đi thôi!
Lenka vươn tay níu lấy ống tay áo của Len, nũng nịu lay lay. Nhưng rồi, cô bị hất ra ngay lập tức.
- Tôi đang rất bận, không rảnh để chơi trò gia đình với cô đâu.
Dứt lời, cậu lướt qua người Lenka vẫn còn đang sững sờ. Lenka quay người lại nhìn bóng lưng của cậu, trong mắt ánh lên một tia sắc bén như lưỡi dao. Tuy nhiên, ngay sau đó bộ dáng đáng sợ ấy liền biến mất không còn tăm hơi, trên mặt cô giờ đây chỉ còn một biểu cảm như chực khóc, người ngoài nhìn vào đều nghĩ rằng tên con trai đứng đối diện đã khiến cho một thiếu nữ xinh đẹp như vậy phải rơi lệ.
- Em thật sự yêu anh mà...! Em đã làm gì khiến anh cảm thấy khó chịu sao? Anh nói đi, em sẽ sửa lại! Em sẽ trở thành một người vợ tốt, xây dựng một gia đình hạnh phúc cho anh! Darling à, em-
- Đủ rồi. Nếu cô đã muốn tôi nói thật như vậy, thì tôi sẽ thành toàn cho cô. Nghe cho kĩ đây, chính cô, tất cả mọi thứ của cô đều khiến tôi khó chịu, thế nên không cần sửa lại làm gì. Còn người mà tôi muốn lấy làm vợ, chỉ có thể là Rin. Tôi muốn một gia đình hạnh phúc, trong đó Rin là mẹ của con tôi. Khi hôn ước được lập ra, tôi đã từng không quản nhiều về nó và nghĩ rằng sao cũng được. Nhưng bây giờ, tôi lại thấy hối hận khi không chấm dứt việc này sớm hơn.
Còn cô, đối với tôi chỉ là một người có gặp qua, không hơn không kém. Rất xin lỗi nhưng tôi không phải là loại con trai nhân ái thương tiếc cho trái tim thiếu nữ, cho nên không cần mắng tôi là đồ xấu xa để làm gì. Bây giờ thì tôi cần phải quay về thôi. Tạm biệt.
Bóng lưng của Len khuất dần trên hành lang, Lenka chỉ còn biết trơ người dõi theo. Nước mắt từng giọt lăn xuống dọc theo hai gò má, rơi xuống thấm vào áo.
Đúng lúc này, một giọng nói khác từ đằng sau vang lên:
- Không ngờ Len cũng có thể là một người nhẫn tâm như vậy.
Lenka quay người lại, thì thấy một thiếu nữ khác mặc một bộ đồ dành cho bệnh nhân và ngồi trên chiếc xe lăn. Thiếu nữ ấy nở một nụ cười, không rõ là vui hay buồn hay mỉa mai.
- Lâu không gặp, Lenka
-san.
Lenka lùi một bước về phía sau. Cô run người tức giận, hướng hai con mắt đỏ hoe về phía Rin:
- Cô còn vác mặt đến đây được sao?! Đáng ra cô nên chết quách đi cho rồi, chỉ có vậy thì Len mới trở thành của tôi! Tại sao loại người ti tiện như cô lại có thể cướp được anh ấy ra khỏi tay tôi?! Tôi muốn giết cô!
Rin bình thản mà nghe hết những lời phẫn nộ của Lenka. Cô chỉ cười trừ:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!