Chương 6: Chap 3 (new Version)

Trong phòng chăm sóc đặc biệt, có một đám người vây xung quanh một chiếc giường bệnh mà trên đó là một thiếu nữ trông thật tái nhợt vì suy yếu. Khắp người cô đều quấn những dải băng trắng để cầm máu từ vết thương rỉ ra. Bên cạnh giường là một cái máy đo nhịp tim, chốc chốc cứ vang lên mấy tiếng tít tít đều đặn, trên màn hình hiển thị ba đường kẻ lên xuống thành hình zigzag kèm theo số liệu.

- Mọi người cứ việc chữa cho cậu ấy, tới lúc thì cháu sẽ sử dụng nó._Mikuo đứng một bên trong góc, nói với bác sĩ và nhóm y tá.

Ông bác sĩ nghe vậy thì gật đầu, xong cùng với nhóm y tá bắt tay vào làm việc.

Một hồi sau, khi mọi thứ đã an bài xong xuôi, Mikuo yêu cầu mọi người cách xa ra khỏi chỗ Rin.

- Dự tính thời điểm tỉnh lại của cậu ấy là lúc nào vậy thưa bác sĩ? Mức độ khó chịu hay đau đớn lúc này của cậu ấy có cao hay không?_Mikuo hỏi.

- Tầm khoảng 4 đến 5 ngày là sẽ tỉnh. Vì hiện tại chúng ta đã giảm đau cho tiểu thư, nhưng đến lúc lấy lại ý thức, e rằng sẽ cảm thấy đau đớn hơn._Vị bác sĩ đáp.

- Cháu hiểu rồi.

Nói xong, Mikuo bước lại gần bên giường Rin, tay phải đưa lên hướng xuống cô. Ngay lập tức cả người cậu như được phủ lên một lớp hào quang nhàn nhạt, từ lòng bàn tay cậu xuất hiện một tia sáng chiếu vào người Rin. Một chốc sau, thứ ánh sáng vàng ấm áp ấy bọc lấy tứ chi của cô.

Duy trì trạng thái này được một lúc, Mikuo mới ngừng thi triển siêu năng lực. Cậu quay sang giải thích với bác sĩ cùng với nhóm y tá đang há mồm trợn mắt kinh ngạc nhìn cậu ở đằng kia.

- Cháu đã rút ngắn thời gian bất tỉnh của cậu ấy, nên lâu nhất sẽ là 2 ngày sau cậu ấy sẽ tỉnh, còn nhanh nhất là chiều ngày mai. Cháu cũng triệt tiêu những nguồn gốc gây đau đớn cho cậu ấy, nên khi tỉnh lại Rin sẽ cảm thấy dễ chịu hơn và sớm xuất viện chứ không cần điều dưỡng thêm ở đây.

Nhóm bác sĩ do lần đầu tiên chứng kiến sự kì diệu của siêu năng lực thì không khỏi thất thần một lúc.

- Thật sự là quá thần kì rồi! Ước gì bệnh viện chúng ta cũng có những thành phần giống như thiếu gia!_Bác sĩ mừng rỡ nói.

Mikuo chỉ cười trừ khiêm tốn, cậu nói thêm:

- Chuyện cháu tiết lộ siêu năng lực vốn là vi phạm điều luật của hội siêu năng lực gia toàn cầu, thế nên cháu hi vọng những ai liên quan đều sẽ cố hết sức giữ bí mật về điều này giúp cháu!

Nói là vậy cho có thôi, chứ mấy người bác sĩ này thừa biết rằng không cần ai dặn họ cũng tự họ phải giữ mồm giữ miệng, vì sinh mạng, cuộc sống, tiền tài của họ là đều phụ thuộc vào những người này không chứ đâu. Cái gì chứ đụng tới tập đoàn Hatsuchi, đặc biệt nhất là tập đoàn Megpoid chủ đầu tư bệnh viện quốc tế Megpoid này đây tuyệt đối chính là một sự lựa chọn ngu ngốc không gì sánh bằng.

Mikuo bước ra khỏi phòng, liền thấy một thiếu niên đang ngồi trên băng ghế chờ trước cửa. Trông cậu ta tiêu điều phờ phạc, không còn thấy đâu vẻ nhiệt huyết như lúc đầu.

Mikuo thở dài một nơi. Cậu đến bên cạnh Len, kẻ vẫn còn đờ đẫn không rời mắt khỏi nơi cửa sổ của phòng chăm sóc đặc biệt.

- Hơn nửa đêm rồi, cậu nên đi ngủ giữ sức đi.

Len nở một nụ cười tự giễu, cay đắng nói:

- Cậu thấy tớ còn có tư cách để cho phép bản thân mình thư giãn trong khi cô ấy thì lại phải đang chịu đau khổ sao?

Nghe vậy, Mikuo cũng không khuyên bảo thêm. Cậu hiểu, nếu như người nằm trong căn phòng ấy là Miku, thì cậu chắc chắn cũng sẽ như thế thôi.

- Vậy thì tuỳ theo ý cậu. Tớ phải về rồi, cậu ở đây theo dõi Rin nhé. Khi cậu ấy tỉnh thì nhớ báo cho mọi người.

Trên hành lang hơi tối giờ chỉ còn lại mỗi mình Len. Cậu chống đầu lên hai bàn tay đan xen ngón lại với nhau đặt trên đầu gối, ánh mắt lâm vào trầm mặc, thật sầu não bi thương.

____________________

Bàn tay năm ngón đặt trên giường khẽ động đậy. Cặp mắt xanh trong trẻo mệt mỏi hé mở ra.

- Rin? Cậu tỉnh rồi?_Người phụ nữ tóc hồng ngồi bên cạnh giường bệnh vội vã hướng người bệnh nhân hỏi han.

Đó là khoảng tối khuya của 2 ngày sau, thiếu nữ ở trong phòng bệnh đã có dấu hiệu tỉnh lại.

Luka tuy không ở lại bệnh viện suốt như Len vì cô còn phải về quản lí học viện, nhưng bất cứ khi nào cô rảnh cô đều đến bệnh viện theo dõi tình hình của Rin. Vì thế nên khi Rin tỉnh lại, chỉ có Luka ở đó mà thôi, còn Len do kiệt sức vì thức thâu đêm nên đã bị Luka ép đi ngủ ở chiếc ghế salon dài trong góc phòng.

Sau khi Rin được Mikuo dùng siêu năng lực để hồi phục thì cô đã được chuyển sang phòng bệnh thường dành cho bệnh nhân VIP. Cũng nhờ Mikuo nên Rin mới có thể tỉnh sớm hơn, nếu không thì có lẽ cũng phải kéo dài đến gần một tuần.

Rin chậm rãi mở mắt, liền nhìn thấy gương mặt phóng đại của Luka trước mặt mình. Cô cảm thấy cả người như bị gò bó lại, nên cô bất giác giơ tay lên xem.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!