Hai mắt tôi nặng nề mở, tầm nhìn vẫn khá mờ nhạt. Tôi chớp chớp mắt vài cái, cuối cùng thì cũng đã nhìn rõ hơn.
Trước mắt tôi là một mảng màu đen tối om quen thuộc mà trước đây tôi đã gặp qua khá nhiều lần.
Chỉ khác biệt ở chỗ, tôi còn nhìn thấy được bản thân tôi, thấy được không gian huyền ảo như đứng ở ngoài ban công dưới bầu trời đêm đầy sao, và cả cái nền đất trông giống như một lớp thuỷ tinh trong suốt này.
Lại là một nơi kì quái khác xuất hiện trong những giấc mơ của tôi.
Trong lúc tôi đang bần thần thì từ đằng sau chợt vang đến một giọng nói:
- Chào mừng cô đến với "Vô Định Giới".
Đó là một giọng nói đầy tao nhã và thanh cao của một thiếu nữ, khi nghe liền có một chút cảm giác kì lạ và bí ẩn.
Tôi quay đầu lại để xác định người con gái đó là ai.
Ở đó có một cái bàn trà cổ điển, trên bàn bày rất nhiều những món bánh đi kèm với nước trà đang được đựng trong chiếc ấm sứ màu trắng khắc hoạ tiết mềm mại đặt ở trung tâm.
Ngồi trên ghế là một thiếu nữ có dáng người thon thả, tôi đoán chiều cao của cô cũng ngang bằng tôi. Cô có một mái tóc màu đen tuyền dài đến hông được uốn nhẹ.
Ngũ quan xinh đẹp, tinh xảo với đôi mắt màu đá sapphire, hàng mi dài cong vút rũ xuống che đi một nửa con mắt, chiếc mũi nhỏ xinh cùng bờ môi mềm mại ửng lên một màu đỏ cherry nổi bật trên nước da trắng như tuyết của cô.
Bộ váy màu đen mà cô đang mặc thuộc phong cách châu Âu với những lớp vải bồng bềnh và kín đáo, tạo nên vẻ hoa lệ và quý phái tựa như một nàng công chúa kiêu sa.
Đứng ngay phía sau cô là một chàng trai tuấn mĩ với mái tóc màu vàng nhạt và cặp mắt màu lục của ngọc peridot. Cậu khoác lên một bộ vest màu đen nghiêm chỉnh nhưng vẫn không thể giấu được khí khái nam thần mãnh liệt khiến con tim người khác mê luyến.
Trông cậu đối với cô gái một mực cung kính, và có lẽ còn bao gồm cả một tấm lòng chan chứa yêu thương, tuy thầm lặng nhưng rất sâu đậm.
Người con gái và cả chàng trai đó thật sự là rất đẹp, một vẻ đẹp vượt quá tầm với của loài người. Một vẻ đẹp ma mị, quyến rũ và cao quý.
- Lại đây và cùng thưởng thức một chút trà và bánh nào.
Cô ta mở miệng nói với tôi.
Tôi đứng dậy khỏi nền đất thuỷ tinh lạnh lẽo, trong lòng không một chút chần chừ, bước đến bên bàn trà và ngồi xuống chiếc ghế đặt ở đối diện.
Chàng trai liền tiến đến, nâng ấm trà lên, rất điêu luyện mà rót đầy một tách trà rồi đặt về vị trí ở trước mặt tôi.
Tôi cầm tách trà lên ngang môi, một hương thơm ngọt ngào của hoa hồng toả ra khiến tâm tình tôi có chút thư giãn.
Tôi nhấp một ngụm trà nóng, mùi vị đăng đắng tràn ngập trong miệng rồi chảy xuống cổ họng có chút khô của tôi, cuối cùng lưu lại trên đầu lưỡi một vị ngọt đặc trưng.
Đối với một người cả ngày chỉ biết thưởng trà như tôi thì đây quả là một hương vị ấn tượng.
Tôi ngẩng mặt lên nhìn cô gái. Lúc này, tôi chợt nhận ra.
Cô gái đó, cùng với tôi lại nhìn ra được một vài điểm tương đồng, tựa như chị em ruột vậy.
- Tôi nghĩ có lẽ cô cũng vừa nhận ra điều ấy, phải chứ?
Cô gái bắt gặp ánh mắt của tôi, lập tức nói ra sự thật.
Tôi hơi cười, đáp:
- Quả là một người tinh tế.
- Không đâu._Cô nhoẻn miệng, khiêm tốn trả lời. Nụ cười của cô cũng thật điềm tĩnh và thần bí. Nụ cười đó, không biết là đang cất giấu điều bí mật gì.
Như đã hiểu rõ việc tôi đã biết cô đang chứa một bí mật chưa nói, cô gái bật cười khe khẽ, rồi nhìn tôi bằng một ánh mắt thân quen:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!