A/N: Chap này có xuất hiện nội dung nhạy cảm không phù hợp với trẻ nhỏ, kèm theo một chút yếu tố SM. Hình tượng gì đó của nhân vật đều có thể bị sụp đổ, chính là sẽ hoàn toàn bị Yami dẫm bẹp dưới chân không nể tình, các chap về sau chỉ sợ cách nhìn nhân vật của mọi người sẽ không còn được như trước đây. Các bạn đọc xin hãy cân nhắc thật cẩn thận trước khi xem. Dự là chap sẽ rất dài, nên nếu đã đọc thì hãy kiên nhẫn. (Lời cảnh báo vô dụng nhất cùa Yami, hiuhiu :
v)
Viết H là cả một nghệ thuật, và người viết H là một nghệ sĩ. Thế nhưng tiếc rằng Yami không phải là nghệ sĩ, có thể suy ra là H sẽ không được như mong muốn. Nếu có gì sai sót, mọi người có thể vào góp ý hoặc là thản nhiên bỏ qua. Huhu, thật sự là viết rất khó, là một đại thử thách đó ('༎ຶོρ༎ຶོ') Mình xin lỗi, thật sự xin lỗi những tiền bối chuyên nghiệp vì đã làm ô nhục nền văn học nước nhà.
Chapter's tag: Nữ công nam thụ. Cao H. Nữ S nam M. Xin mạn phép được phá vỡ các nguyên tắc cơ bản trong việc nam nữ hoan ái, trở thành nữ nam hoan ái, cho nên hãy chuẩn bị tinh thần trước những điều kì dị sắp xảy đến. No problem, yeah?
Để cho các bạn có thể đưa ra quyết định đúng đắn, Yami sẽ ngăn cách A/N và chap này bằng một khoảng dài.
*************
Chát!
Một tiếng động to lớn vang lên khắp phòng, rồi liên tục vọng lại mấy hồi nữa mới dứt.
Chiếc áo sơ mi trắng của chàng thiếu niên bị treo giữa không trung đã rách một đường dài, màu da trắng mịn lộ ra sau vết rách dần chuyển đỏ rồi lại sang màu xanh tím, đủ để chứng minh được uy lực của đòn roi vừa nãy.
Thiếu nữ tóc đen nắm trong tay sợi roi được làm từ hắc khí hợp thành. Sợi roi tựa như một làn khói có màu đen huyền bí, uyển chuyển di động trong không gian.
Mikuo hít thở sâu. Đòn đánh rồi không là cái gì cả. Cuộc chơi còn chưa có bắt đầu đâu. Ánh mắt ôn hoà của cậu trở nên kiên định, cứng cáp như ngọn cây nhỏ bé đứng vững trong phong ba bão táp cuồn cuộn vậy.
Miku khẽ liếm ướt môi, không khỏi cảm thấy có chút thú vị. Phản ứng của người này cũng không tệ như cô nghĩ. Nếu vậy, cô sẽ không nương tay nữa. Cô muốn căn phòng này phải tràn ngập mùi hương ngọt ngào của máu, mồ hôi và nước mắt.
Miku vung tay, quất roi hướng thẳng đến thân thể thoạt nhìn yếu ớt của Mikuo một cách mạnh mẽ. Những đòn roi tựa hắc long múa loạn, xem Mikuo như một tờ giấy trắng mà tự do tô vẽ lên.
- Arg...! Ha... aa...
Vài tiếng rên la truyền đến tai của Miku, kèm thêm một mùi máu tươi quyến rũ xộc vào mũi.
Trước mặt cô là một mĩ cảnh tuyệt đẹp, chàng thiếu niên đẹp tựa như thiên tiên hạ phàm, khoác lên chiếc áo sơ mi rách rưới thấm đẫm màu đỏ rượu của máu tuôn ra từ những vết thương dài hằn trên làn da từng vốn không chút tì vết. Khuôn mặt như tượng tạc bị che khuất bởi mái tóc màu ngọc mượt mà, chỉ có thể thấy cánh môi hồng run lẩy bẩy cùng với tiếng thở dốc nặng nề và lồng ngực phập phồng vội vàng hô hấp.
Miku tiến lại gần Mikuo, tay phải đưa lên chạm lấy một miệng vết thương trên ngực cậu. Cô quệt lấy máu rỉ ra ở nơi đó, rồi đưa lên trước môi. Đầu lưỡi nhỏ nhắn vươn ra liếm lấy giọt máu nương trên đầu ngón tay, đôi mắt màu đỏ rực ánh lên vẻ vui thích.
Máu của cậu chính là hàng cực phẩm, từ màu sắc, hương thơm cho đến mùi vị đều khiến cô thật hài lòng.
Mikuo cảm thấy khắp người đều đau rát cùng cực, tựa như đang ngập chìm trong đống lửa cháy, nóng hừng hực. Nhưng sau đó, nhiệt độ lạnh lẽo từ bàn tay của Miku chạm lên da khiến cậu giật bắn người. Nóng và lạnh cùng hoà quyện, cái đau rát đó ngược lại có vẻ như rất thoải mái.
Trong lòng cậu nhộn nhạo một hồi. Thật kì lạ, nhưng cậu muốn nữa, muốn trải qua cái cảm giác vừa rồi một lần nữa.
Miku ngẩng đầu nhìn gương mặt mĩ miều đang chau lại của Mikuo. Cô hơi ngẩn người. Đôi mắt đó nhìn cô thật sâu, thật thâm tình, óng ánh lệ sương, bờ môi mím chặt lại, là một bộ dạng đáng thương của cún con, nhìn kiểu gì cũng thấy giống như là đang cầu xin ở cô điều gì đó.
Miku hơi nheo mắt lại tìm tòi một chút dấu hiệu bất thường khác của Mikuo. Đừng có nói là, cậu ta không chỉ không sợ, mà còn muốn cô chạm vào đấy nhê?
Vừa nghĩ trong đầu, tay cô vô thức đặt lên người Mikuo lần nữa, khẽ miết lên da thịt đỏ ửng của cậu.
Miku cảm nhận được một trận run rẩy truyền đến đầu ngón tay của cô. Miku lập tức quan sát vẻ mặt của Mikuo, lúc này cậu đã vội vã tránh né ánh nhìn từ cô, đôi môi tách ra thở hắt một hơi, hai bên gò má ửng hồng trông đến là đáng yêu.
Miku giống như là bị đắm chìm vào vẻ đẹp mị hoặc của Mikuo, thao tác tự nhiên lại thuần thục hơn rất nhiều, có vẻ là bản năng trong cô đã bị kích thích trỗi dậy.
Những sợi tơ trói lấy Mikuo bỗng tan biến. Cơ thể của cậu đổ sụp xuống nền đất lạnh, nhiệt độ rét lạnh tiếp xúc với làn da bỏng rát làm cho cậu ưỡn người lên, miệng kêu lên khe khẽ.
Mắt trông thấy cảnh tượng mê người như vậy, lớp phòng thủ của Miku cuối cùng cũng đã vỡ nát.
- Cởi ra.
Mikuo thất kinh. Cậu vừa nghe cái gì, không biết có phải là nhầm lẫn hay không.
Mikuo ngước mắt nhìn Miku, vẻ mặt ngơ ngác không rõ. Cho đến khi Miku uy áp lập lại mệnh lệnh lần thứ hai, cậu mới xác định được đó là sự thật.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!