Chương 29: Chap 25 (new Version)

- Cậu nói gì?! Cậu biết Miku ở đâu sao?!

Cả đám trợn mắt nhìn Mikuo, ai cũng là một bộ dáng kinh ngạc không thể tin.

- Cậu dựa vào đâu? Có manh mối gì à?_Rin thắc mắc lên tiếng.

Mikuo lắc đầu, nhưng lại gật đầu. Cậu từ tốn nói:

- Dựa vào cảm nhận. Tớ có cảm giác trái tim và trực giác của tớ sẽ chỉ lối.

- Cậu không phải là thần thánh đâu đấy?! Sao lại có chuyện cậu biết một người đang ở đâu chỉ dựa vào linh cảm cơ chứ?_Gumiya vẫn không tin, hơi lớn tiếng kích do kích động.

Gumi lay lay cổ tay của Gumiya, nhẹ lắc đầu. Cô mở miệng:

- Đôi khi, trực giác lại đáng tin hơn bao giờ hết. Nhất là khi nó có liên quan đến người quan trọng nhất của mình. Tớ hiểu điều đó mà.

Gumi hiểu. Ngay cả chính lúc này, trái tim cô cũng đang đập thình thịch bất an, như đang lo sợ một điều gì đó rất mơ hồ. Cô len lén liếc nhìn Gumiya. Có cái gì đó không tốt sắp sửa xảy đến, nhưng cô lại không thể mở miệng hỏi gì. Lòng cô sao mà nặng trĩu.

- Thế, giờ làm sao?_Len đứng bên cạnh, cuối cùng thì hỏi một câu mấu chốt.

Mikuo quét mắt nhìn mọi người một lượt, rồi đáp:

- Tớ dự tính sẽ đi một mình.

Phản ứng của mọi người ấy vậy mà lại khác với lẽ thường. Bất cứ ai nếu như gặp trường hợp này đều sẽ lên tiếng ngăn cản. Nhưng bọn họ thì không. Chỉ đơn giản là rơi vào sự trầm lắng, chỉ là suy tư phương án này có khả thi hay không.

- Vậy thì cứ như vậy đi.

Gumiya sau một hồi suy tính thì gật đầu, mọi người cũng đồng tình theo.

Lí do mà quyết định này của Mikuo được chấp thuận như sau.

Thứ nhất, đi tìm người đương nhiên sẽ không thể biết trước người đó ở đâu, có thể là tại một vị trí nguy hiểm nào đó. Và nếu kéo cả một nhóm đi sẽ rất dễ gây chú ý và khả năng bị nghi ngờ là rất cao.

Thứ hai, Mikuo rất mạnh, có thể một mình cân được tối thiểu 2 level master.

Thứ ba, chỉ có Mikuo mới biết rõ được tình hình.

Và thứ tư, là do bọn họ đặt lòng tin ở cậu.

- Cảm ơn mọi người._Mikuo nở một nụ cười yếu ớt.

**********

Những con người vượt ngoài tầm kiểm soát của pháp luật, hay nói tóm gọn hơn là xã hội đen, thường sẽ có những thời điểm tụ tập lại với nhau để ngoại giao, giao dịch mua bán, ăn chơi thác loạn, hoang dâm vô độ hay giải quyết tư thù gì đó tại một nhà hàng

-khách sạn được đặt sâu dưới lòng đất, có tên là Black Hat.

Toà nhà này là do thế lực ngầm xây nên, vì thế mà những hành vi phạm pháp ở nơi đây đều được chấp thuận.

Và những cái xác ngã xuống tại nơi này cũng không được quan tâm mấy. Ở đây, giết và bị giết là luật lệ duy nhất.

Trong một sòng bạc của Black Hat, người người mải mê đặt tâm tư giác quan vào những ván cược đỏ đen trên bàn chơi.

Tiền bạc gì đó là thứ phù du, chỉ có chiến thắng thì thu bạc vào tay và thua cuộc thì táng gia bại sản.

Điên rồ, lừa lọc là những từ ngữ thích hợp nhất để chỉ sòng bạc này.

Người ta chơi bạc vì nghĩa lí gì, cái đó thì không ai biết được. Đánh bạc như là một chất gây nghiện, nếu tâm không vững thì chuyện sa lầy vào cái hố loạn lạc đó là việc xảy ra như cơm bữa. Người ta có thể làm mọi thứ chỉ để chiến thắng trò chơi vốn dĩ không có cái khái niệm gọi là công bằng sòng phẳng gì cả.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!