Chương 15: Chap 12 (new Version)

Mọi người tụ tập lại ngay trước bảng phân kí túc xá năm nay. Mọi thứ xem như vẫn bình thường như mọi năm.

Hệ thống kí túc xá của Học viện Vocaloid được xem như là tốt nhất cả nước, bởi vì có tập đoàn Violetta đầu tư xây dựng và thiết kế nên chẳng khác gì một khách sạn 5 sao tiêu chuẩn.

Khu vực kí túc xá gồm 2 toà nhà, nam và nữ chia ra mỗi bên một toà. Một phòng rộng 50m2, đầy đủ tiện nghi hiện đại thẩm mĩ như một căn hộ cao cấp. Mỗi phòng 4 người ở. Mỗi toà đều có khuôn viên riêng, vừa đủ chứ không quá lớn... nhưng tất cả cũng chưa bằng một khu biệt lập nọ.

Nơi đó là kí túc xá dành riêng cho những con người ưu tú nhất học viện, tính theo thành tích học tập xuất sắc và cấp độ siêu năng lực từ level 5 trở lên... dĩ nhiên là còn dựa trên bối cảnh nữa.

Thường thì khu đó trước đây có 2 căn biệt thự, mỗi căn dành cho 2 người. Nhưng có vẻ năm nay hiệu trưởng đã cho xây mới khu đó, biến thành một căn biệt thự lớn tương đương với 2 căn cũ ghép lại, gồm có 6 người vào ở. Tiện ích vẫn là thứ tốt nhất trong những thứ tốt, cùng với khu vườn xanh mởn đủ để mở một buổi tiệc nướng ngoài trời.

Trên bảng phân kí túc xá, những con người ưu tú được chọn trở thành chủ nhân của khu đặc biệt đó lần lượt là 3 nam thần và 3 thần nữ nổi danh nhất học viện. Không một ai, cảm thấy bất mãn với việc đó, như thể nếu như có ai đó nói cả cái Học viện này là nhà của bọn họ thì cũng là điều hiển nhiên vậy.

Năm nay nghe nói chương trình học sẽ tăng cường thêm các tiết học siêu năng lực và thực hành cũng như thi đấu, nên các học viên được khuyến khích ở lại kí túc xá thay vì về nhà như những năm trước. Vì vậy, dù cho chiều tà có buông xuống thì sân trường vẫn nhộn nhịp tiếng người.

Cuối ngày, mọi người chuyển đồ đạc về kí túc xá của mình.

Trong khu biệt viện đã được xây mới, có 6 con người đứng với nhau giữa lối vào lát sỏi. Trên gương mặt thanh tú tuấn mĩ của bọn họ đều mang biểu cảm nghiêm túc như đang quyết định đại sự.

Biệt thự có tất cả 3 phòng ngủ, mỗi phòng 2 người, mà ở đây lại có 6 người. Vấn đề ở đây chính là, phân chia phòng ra như thế nào đây?

- Rinny, tớ chung phòng với cậu được không?_Gumi nở nụ cười tươi rói, hai tay níu lấy cánh tay Rin lôi kéo.

Rin như bị điện giật, lập tức giãy ra, rồi chạy lại ôm Len cứng ngắc, phồng mang trợn má nói:

- Vẫn như cũ, tớ với Len luôn cùng nhau!

Nụ cười trên môi Gumi chợt cứng lại, sau đó, cô quay sang Miku.

- Hay là với Miku... à mà thôi, xem như tớ chưa nói gì đi.

Vừa mới liếc nhìn mặt Miku, Gumi trở nên thất vọng ngay tắp lự. Bởi vì Miku, cùng với Mikuo đã tách ra khỏi vòng tròn và chuẩn bị vào nhà luôn rồi.

4 con người vô tình nhẫn tâm kia đã chạy biến vào trong nhà, giữa lối đi chỉ còn lại Gumi và Gumiya. Cô trầm mặc, khó xử nhìn lén biểu tình của Gumiya.

Thấy cậu không có phản ứng gì bất thường, thế là Gumi lại hề hề cười, làm như chả có gì mới xảy ra cả.

- Ahaha, thế có nghĩa là chúng ta chung phòng rồi nhỉ?

Gumiya đáp lại cô bằng một nụ cười mỉm, không biết là có ý gì. Cậu vỗ vỗ lên đầu cô hai cái, rồi im lặng đi vào nhà trước.

Gumi vẫn đứng như trời trồng, dáng vẻ cô đơn. Cô dõi theo bóng lưng đang xa dần trước mặt, trong vô thức đã thể hiện một loại khát khao, nỗi bi thương đối với thứ ở trong lòng bàn tay nhưng không thể giữ.

Gumi lắc đầu thật mạnh, cố gắng xua tan đi suy nghĩ mê man trong lòng. Đây không phải là lúc để ủ rũ uỷ mị. Đây là năm cuối cùng rồi, không thể để cho tâm trạng cá nhân ảnh hưởng đến mọi người được.

Cô lấy tay vỗ vào hai má, trên môi vẽ ra một hình bán nguyệt vui vẻ, rồi nhảy chân sáo theo đuôi mọi người vào trong.

Đợi tới khi mọi người thích ứng được với nhà mới thì trời cũng đã sầm tối. 6 người quây quần trong phòng khách, nói chuyện rôm rả hoà hợp.

- Hôm nay là ngày đầu tiên chúng ta sống chung với nhau, hay là cùng nhau xem phim đi?

Rin chợt lên tiếng, gương mặt sáng bừng tinh nghịch.

Thấy mọi người không ai có vẻ phản đối, Rin tiểu thư được dịp làm trò mình yêu thích.

- Quyết định vậy đi! Bây giờ ngoài trời cũng đã tối mịt, mà loại phim thích hợp nhất để xem trong bóng đêm chính là... phim ma!

Nghe đến hai từ cuối cùng, bỗng dưng cả người Gumi giật bắn lên. Cô lấm lét nhìn Rin, cất lên giọng nói van nài, trông đau khổ đến mức thiếu điều quỳ lạy dưới gối Rin mà thôi.

- R

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!