Ngày cuối cùng của chuyến ngoại khoá kết thúc với một bữa tiệc nướng ngoài trời và một màn nhảy xung quanh lửa trại trong bầu không khí sôi nổi hoà hợp. Bọn con gái vì không rủ Len và Mikuo nhảy với mình được nên đã đổ xô truy tìm Hội trưởng Hội học sinh thân yêu của chúng ta, nhưng tiếc rằng nghe đồn Hội trưởng lâm bệnh đột xuất nên đã được đưa về trước, khiến bọn con gái khóc lóc không thôi vì tam đại mĩ nam trường bọn họ đều không chừa cho bọn họ một cửa nào.
Về phần Len và Mikuo thì tất nhiên là đã cùng Rin và Miku đi quẩy riêng rồi.
2 học kì cứ như thế mà khép lại.
________________________________________
Vài tháng trôi qua, thoáng một cái trong nháy mắt là đã cuối thu. Lá đỏ một mảng trên những đại cổ thụ dần lìa khỏi nhánh cây, rơi đầy xuống đất. Bầu không khí mát mẻ càng ngày càng khắc nghiệt, lạnh lẽo hơn, mang đến những cơn gió buốt người.
Mùa đông, chậm rãi tới. Khi mùa đông tới, thì cũng có nghĩa là một năm học lại sắp sửa khép lại vào tháng 3.
Hiện tại đang là tháng 12. Vào những ngày cuối tháng 12 ở học kì 3 này, có một sự kiện thường niên mà đối với bất cứ người nào cũng đều rất quan trọng. Đúng, đó chính là Giáng sinh.
Tưởng chừng như một mùa lễ Giáng sinh tốt đẹp sẽ tới, nhưng mấy ai dự đoán được năm học đầu tiên trong 3 năm cao trung của họ đành phải kết thúc dở dang trong sự tiếc nuối.
- Cả lớp chú ý đây! Tuy đã gần kết thúc năm học tới nơi rồi, nhưng cô cũng không nghĩ rằng sức ảnh hưởng của cơn bão "học sinh mới" này lại kéo dài lâu đến thế a...
Meiko vẫn là với bộ dạng của một người phụ nữ cường bạo đậm chất punk. Cô ngồi trên ghế giáo viên với một chân bắt ngang qua đùi bên kia, còn một tay thì chống lên bàn, lăm lăm chai rượu nhỏ trên tay. Trên đôi môi đỏ rượu là một nụ cười có chút châm chọc cùng vẻ "vui sướng khi người gặp hoạ". Có lẽ ngoài chính cô ra thì chỉ có trời mới biết lí do tại sao cô lại mang một loại biểu cảm kì lạ như vậy.
Cả lớp lúc này lại có thêm một lần dậy sóng. Học sinh mới nữa sao? Vào thời điểm này mà lại có học sinh mới, thật là kì lạ nha. Không biết lần này lại là vị nào nữa đây?
Nhưng nói đến người háo hức nhất thì không thể quên được cái tên Kagamine Rin này. Chả cần quan tâm đến cái người mới tới kia là bạn hay thù, cô trước sau gì vẫn là bày ra một cái vẻ mặt chào đón nhiệt tình như vậy.
Riêng về Len, cậu không hiểu sao mà lại cảm thấy bất an hơn bao giờ hết. Cậu hướng mắt mình ra phía cửa, trong lòng như có một sợi dây đang kéo căng, chỉ còn nước chực chờ thời cơ để đứt đoạn mà thôi.
Không cần để Meiko phải mở miệng mời vào, người bên ngoài đã chủ động kéo cửa ra, hiên ngang tiến vào lớp. Một thân ảnh mảnh mai nhưng không kém phần hấp dẫn ánh nhìn xuất hiện trước bảng. Đó là một cô gái với mái tóc dài màu vàng được cột cao thành kiểu đuôi ngựa. Ở cô toát ra một loại thần thái vừa nhẹ nhàng vừa sôi nổi, hài hoà mà kết hợp với nhau.
Oài, lại thêm một mĩ nhân kìa!
Nhưng dùng mắt thường vẫn có thể nhìn ra, cô bạn mới tới này có một chút tương đồng với Rin tiểu thư lớp mình. Chỉ khác là cô gái này lại dễ khiến cho người khác sinh hảo cảm hơn là Rin, vì cô không tăng động bằng Rin, cũng không có cảm giác đáng sợ do sát khí gây ra. Mặc dù xét theo vẻ đẹp thì Rin ăn đứt cô ta, nhưng dù sao thì, ai biết định mệnh như thế nào đâu mà cô học sinh mới lại cùng với các bạn cùng lớp thân thiện hơn nhiều.
- Xin chào mọi người! Tên tớ là Kagamine Lenka, các cậu cứ gọi tớ bằng tên nhé!
Cả lớp nháo lên như cái chợ. Lại thêm một cái tên nổi tiếng trong giới nhà giàu rồi. Cái người tên Lenka này đích xác là con gái của chủ tịch ngân hàng Golden, hệ thống ngân hàng được ưa chuộng nhất với độ bảo mật tài sản tuyệt vời và những chương trình ưu đãi độc đáo.
- Và lí do tớ đến đây, chính là để được gặp vị hôn phu của tớ!
Trong một khoảnh khắc, không khí đang náo nhiệt bỗng trở nên im lặng như tờ. Tuy nhiên, khi cả lớp vẫn còn bị sốc thì Lenka chợt cười rạng rỡ reo lên vui mừng, cô chạy đến một chỗ ngồi nơi nào đó, miệng cất lên tiếng gọi hạnh phúc khi thấy người thương:
- Darling!!! Lenka thật nhớ anh!!!
Lenka lao vào một người nào đó. Người nào đó vì vẫn đang trong tình trạng ngây đơ nên đã không phản ứng lại gì, sau đó liền bị lực của Lenka mà ngã nhào ra khỏi ghế.
Cả lớp chứng kiến một màn "đôi uyên ương tái ngộ" này liền không khỏi sốc thêm lần 2. Cái vị hôn phu từ miệng của Lenka mà ra đó, không ngờ là tên này!
Nghe đồn rằng, vị tiểu thư độc nhất của chủ tịch ngân hàng Golden đã sớm có hôn phối với một thiếu gia nào đó xuất thân cũng rất đáng gờm, chỉ là chưa có công bố ra ngoài mà thôi. Mà thái độ của cô tiểu thư này đối với người chồng tương lai kia lại không hề bất mãn tí nào, khiến cho nhiều chàng trai từ các gia tộc khác không thể gây tác động gì đến hôn ước của hai người được.
Khổ sở ngồi dậy, cậu lấy tay xoa xoa cái đầu hơi bị sưng nhẹ, cậu đẩy Lenka ra khỏi người mình, gần như quát lên:
- Sao cô lại ở chỗ này?!
Lenka trực tiếp bỏ qua thái độ giận dữ của Len, cô ngọt ngào bên người cậu, híp mắt tươi cười:
- Em đã nói rồi không phải sao? Dĩ nhiên là đến để gặp anh đó, darling!
Len còn tính nói thêm cái gì đó, nhưng sóng lưng cậu bất chợt cảm thấy một luồng hơi lạnh đang ập tới. Quái lạ, cậu chắc chắn rằng cái lạnh này không phải là do mùa đông mang tới đâu.
Len xoay cổ lại, liền thấy Rin đang trống rỗng nhìn cậu. Cảm xúc nơi đáy mắt của Rin, cậu không tài nào đọc được. Chỉ trống rỗng, đơn giản nhưng ám ảnh như vậy thôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!