Chương 50: Chết dưới thân bảo bối, thành quỷ cũng phong lưu

Edit: Hyukie Lee

Kiều Thiều dùng sức một cái, thắt một cái nút chết siết cổ.

Hạ Thâm: …Khụ.

Tay không lớn, siết không chết.

Kiều Thiều nhướng mày:

"Thế bây giờ giống cái gì?"

Có biết thứ gì gọi là hiện trường giết người hay không.

Nhưng mà đầu óc của học tra so ra vẫn kém học thần.

Hạ Thâm buông lỏng cổ áo, cho y một đáp án hoàn mỹ: Mưu sát chồng.

Kiều Thiều: !

Kiều Thiều phát hỏa:

"Tự mà buộc đi, tôi không giúp đâu!"

Cái tên mất nết luôn thích nói hưu nói vượn này, ai mà thèm giúp!

Hạ Thâm thấy đối phương giận thật, không dám đùa nữa: Tôi sai rồi.

Rất thành khẩn.

Kiều Thiều sẽ không mắc mưu hắn:

"Không thắt, không bao giờ thắt!"

Hạ Thâm kéo kéo cổ tay người kia:

"Thôi mà, tôi sai thật rồi, thật ra…"

Kiều Thiều giận thì giận, nhưng cũng tò mò tên này có thể phun ra mấy lời mê sảng gì: Hửm?

Hạ Thâm không thắt cà vạt, nhưng gỡ ra lại cực kì quen tay, hắn thoải mái tháo ra, để nó lỏng lỏng lẻo lẻo treo trên cổ:

"Tôi không phải ông chồng sắp ra ngoài, mà là ba ba chuẩn bị đi làm…"

Kiều Thiều biết ngay cái miệng tiện này không phun ra được ngà voi!

"Cậu cũng không phải tiểu thê tử nhón chân thắt caravat, mà là bảo bảo ngoan của tôi." Hạ Thâm nói hết lời.

Kiều Thiều nhảy lên túm chặt caravat của đối phương: Hạ Thâm Thâm?

Trong mắt Hạ Thâm đều là ý cười: Hỏoo?

Kiều Thiều hung ác:

"Cậu có tin tôi đè chết cậu không?"

Hạ Thâm thấp giọng nói:

"Chết dưới thân bảo bối, thành quỷ cũng phong lưu."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!