Chương 49: Không phải chỉ một tỷ thôi sao

Edit: Hyukie Lee

Kiều Thiều nào biết cặp mắt mơ mơ hồ hồ của đối phương nhìn thấy thứ gì, hỏi:

"Đến sớm vậy có chuyện gì không?"

Lâu Kiêu không muốn vào nhà, đưa bịch điểm tâm qua.

Kiều Thiều chớp mắt: Đồ ăn hả?

Y vừa nhận túi tiện lợi vừa nói:

"Cậu tốt với Hạ Thâm quá."

Mới sáng sớm đã mang điểm tâm tới, rất trượng nghĩa!

Lông mày Lâu Kiêu nhảy dựng, nói:

"Là cậu ta gửi tin nhắn nhờ tôi mua cho cậu."

Làm bóng đèn thì thôi đi, hắn cũng không muốn ôm nồi làm kẻ thứ ba.

Kiều Thiều vội vàng cảm kích: Cảm ơn nhiều.

Hạ Thâm cũng đủ bạn hữu, toàn là hảo huynh đệ!

Lâu Kiêu không muốn nhìn y, tầm mắt thẳng tắp: Tôi đi đây.

Kiều Thiều rục rịch: Cậu ăn sáng chưa?

Giáo bá nào ăn điểm tâm?

Tám giờ sáng là giờ đi ngủ.

"Chưa thì vào ăn chung đi, nhiều thế này bọn tôi cũng ăn không hết." Kiều Thiều mời hắn.

Lâu Kiêu dừng lại.

Kiều Thiều kéo tay hắn:

"Mau vào đi, đứng ở cửa mãi thế."

Lâu Kiêu vào nhà, hắn ngồi trước bàn ăn nhìn không chớp mắt, định khách sáo ăn vài miếng rồi chuồn êm.

Kiều Thiều cầm bịch đồ ăn đi vào phòng bếp, đổ bánh rán dầu bánh chiên nhồi thịt sữa đậu nành cháo và bánh quẩy ra chén đĩa xong xuôi, bưng ra bàn.

Lâu Kiêu nghĩ thầm:

Mới quen nhau đã lão phu lão thê, đúng là không chịu nổi.

Cậu mua nhiều ghê. Kiều Thiều lấy đũa.

"Không biết hai người muốn ăn gì." Lâu Kiêu trả lời.

Mắt thấy Kiều Thiều cầm miếng bánh chiên nhồi thịt duy nhất, Lâu Kiêu nhướng mày:

"Cậu muốn ăn cái này?"

Kiều Thiều đáp:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!