Edit: Hyukie Lee
Chỗ ngồi của mấy người bọn họ cũng rất có ý tứ.
Hạ Thâm và Kiều Thiều dựa bên cửa sổ, hai bàn trước sau. Lâu Kiêu ngồi bên phải Hạ Thâm, cùng dãy bàn phía trước. Lông Xanh ở sau Lâu Kiêu, cùng dãy bàn với Kiều Thiều, Tống Nhất Hủ thì ngồi bên phải Lâu Kiêu, là dãy bàn đầu tiên.
Nói tóm lại vẫn là Tống Nhất Hủ thảm nhất, ngồi bàn đầu thì thôi đi, còn là bàn trung tâm, Hắn vừa vào phòng đã bắt đầu khóc:
"Tôi không muốn ngồi hàng c a!"
Đáng thương chỗ ngồi đã định, không muốn ngồi cũng phải ngồi!
Kiều Thiều cảm thấy người sắp xếp chỗ ngồi rất ma quỷ.
Rất rõ ràng, những phần tử không thành thật đều ngồi đằng trước, mấy người tương đối an phận thì ngồi đằng sau.
Tuy phòng thi cuối cùng đều là học tra, nhưng trong học tra cũng có Đạo hệ và Phật hệ.
Đạo hệ đằng trước do học tra Lâu Kiêu cầm đầu, vị mắt mù này đã đủ thuyết minh câu nói — Phiền cái gì, cút qua một bên, đừng phiền tôi!
Về phần Phật hệ sắp phía sau thì ngoan hơn nhiều, vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc, chỉ kém khắc mấy chữ
"Sao cũng được, không đạt yêu cầu cũng không sao, hạng nhất đếm ngược cũng không sau" lên ót.
A, trong Đạo hệ còn có Tống Nhất Hủ nữa.
Đại khái là bạn học Tiểu Tống có một bộ ta sẽ khoanh lụi tất cả, cho nên bị xách lên bàn đầu tiên.
Sau đó Kiều Thiều mới hậu tri hậu giác nhận ra…
Mình xếp thứ hai cũng là phần tử không thành thật sao?
Không không không!
Kiều Thiều an ủi mình, thành tích của mình không lưu lạc đến mức này đâu, giáo viên xếp mình ở bàn thứ hai nhất định là muốn bảo hộ mình!
Là vậy không sai!
Kiều Thiều hít nhẹ một hơi, nhìn qua tên ngồi cùng bàn lững thững đến muộn.
Cả ngày hôm nay đều là thi cử, không cần lên lớp nên giáo viên cũng không bắt buộc mặc đồng phục.
Học sinh nội trú thì không có gì đáng nói, nhưng học sinh ngoại trú thì tùy tâm sở dục.
Hạ Thâm không mặc đồng phục, hắn mặc một chiếc áo thun trắng đơn giản và quần jean.
Ăn mặc rất tùy ý, nhưng vì vóc người hoàn hảo tay dài chân dài, cứ thế biến bộ quần áo bình thường mang theo cảm giác thời thượng đủ để lên bìa mặt tạp chí.
Hình như người nọ lại thức đêm, thần thái mệt mỏi biếng nhác, con ngươi đen tùy ý đảo qua, tìm được người.
Mặc dù là phòng thi cuối cùng, nhưng nam nữ rất cân đối.
Không ít nữ sinh âm thầm hút khí, ánh mắt cũng quên động đậy.
Thật ra không chỉ là nữ sinh, các nam sinh cũng nóng bỏng nhìn hắn, rục rịch ngẩng đầu lên.
May mà Kiều Thiều ngồi hàng thứ hai, không nhìn thấy quang cảnh phía sau, nếu không y sẽ cho rằng người vào không phải Hạ Thâm, mà là thịt Đường Tăng, bầy yêu tinh phía sau thèm nhỏ dãi chỉ muốn gặm một hơi.
Hạ Thâm đặt bữa sáng lên bàn Kiều Thiều, ngáp một cái.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!