Edit: Hyukie Lee
"Về nhà cậu á?" Kiều Thiều chưa từng nghĩ đến chuyện này, y nói: "Không nên không nên, chuyện này rất khó xử."
Tuy mình và Hạ Thâm đã rất thân, nhưng gặp phụ huynh thì rất kì quái.
Một câu của Hạ Thâm liền giải hết phức tạp của người kia: "Tôi ở một mình."
Trái tim nhỏ của Kiều Thiều lay động, có chút rung rinh.
Kiều Thiều hỏi: "Sao cậu lại ở một mình?"
Hạ Thâm nói: "Không muốn nội trú nên mướn phòng bên ngoài."
Kiều Thiều nghi hoặc: "Cậu không ở cùng người nhà?"
Hạ Thâm cảm thấy lời này của Kiều Thiều có chút kì quái, dưới tình huống bình thường không nên dùng từ ba mẹ sao?
Nhưng Kiều Thiều lại dùng người nhà.
Hắn nói: "Bận công tác, ở đây không tiện."
"Vậy sao." Kiều Thiều nói: "Cậu cũng lợi hại thật, dám ở một mình luôn."
Y nghĩ là, người nhà của Hạ Thâm cũng phóng khoáng ghê, thế mà cho một tên học sinh trung học mướn phòng ở ngoài.
Kiều Thiều ngẫm lại: Đại khái chính là vì không ai quản cho nên người này mới bung xõa bản thân, buổi tối cày game xuyên đêm hôm sau ngủ ngày?
Aizz…. Cũng là một người đáng thương.
Kiều Thiều có chút đau lòng tên học tra cùng bàn.
Hạ Thâm thấy y im lặng hồi lâu không lên tiếng, lại bỏ thêm một trái boom: "Tầng năm đều là phòng bốn người, đến cuối tuần cả tầng không có ai hết."
Người ban quốc tế ngày bình thường còn lén cúp tiết, huống chi là ngày nghỉ.
Kiều Thiều: "!"
Hạ Thâm lại nói: "Trần Tố cũng về nhà mà đúng không?"
Kiều Thiều đã sớm hỏi: "Đúng… Cậu ấy cũng về."
Hạ Thâm dùng âm điệu vô cùng dịu dàng mà nói: "Thật ra chắc cậu cũng không chán lắm, vừa tắt đèn một phát quỷ hiện lên cả bầy ấy mà."
Kiều Thiều: "!!!"
Hạ Thâm mỉm cười: "Sao, ở lại chơi với quỷ, hay đi với tôi…"
Kiều Thiều lập tức nói rằng: "Cầu chứa chấp!"
Hạ Thâm cảm thấy mỹ mãn, rụt rè nói: "Được thôi."
Giữa trưa, Kiều Thiều gọi điện thoại cho Kiều Tông Dân: "Ba, cuối tuần con không về nhà nha."
Kiều Tông Dân vẫn còn bị sai giờ, nghe được lời này của con trai nháy mắt tỉnh táo lại: "Xảy ra chuyện gì? Không phải được nghỉ sao?"
Kiều Thiều nào dám nói mình đau chân, y sợ về nhà xong sẽ không về trường được nữa, đành phải tìm lý do: "Chỉ nghỉ được một đêm, đi tới đi lui rất mệt."
Kiều Tông Dân nói: "Hôm qua ông nhoại nhắc con, nói chờ con về làm một bàn đồ ăn ngon."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!