Chương 18: Mười năm sau nhất định chúng ta phải kết hôn

Edit: Hyukie Lee

Nếu không phải Hạ Thâm đã dọn rác rưởi bỏ hết vào thùng, Kiều Thiều rất muốn ném lên mặt học tra.

Nghèo đó hả?

Ai nghèo mà ăn sáng cỡ đó, tưởng y

"chưa thấy qua cảnh đời" sao!

Còn hạng nhất?

Hạ Thâm mà thi đứng nhất, y dâng đầu mình cho hắn chơi!

Đương nhiên là, Hạ Thâm đứng nhất từ dưới đếm lên.

Kiều Thiều một mặt tôi còn không biết cậu sao, nói rằng:

"Còn chưa đi ngủ mà đã bắt đầu năm mơ rồi à?"

Hạ Thâm bất đắc dĩ:

"Không tin tưởng lẫn nhau vậy sao?"

Tin. Kiều Thiều nói trong lòng: Tin cậu là tên đại lừa đảo!

Hạ Thâm cũng dựa sát vào, khoảng cách giữa hai người rất gần:

"Trong cặp mắt của cậu tràn ngập sự không tín nhiệm."

Một bàn tay chặn ngay mặt, đẩy người ra xa: Cậu nhìn lầm rồi.

Hạ Thâm nghiêng đầu, ánh mắt lộ ra giữa những khe hở:

"Lúc này bên trong lại tràn ngập ghét bỏ."

Kiều Thiều chăm chú nhìn hắn: Cũng không tệ, còn biết nhìn mắt đoán ý!

Lúc này Hạ Thâm như phát hiện ra điều gì, nắm lấy tay Kiều Thiều:

"Sao đến tay cậu cũng nhỏ như vậy…"

Tay hai người trái ngược nhau, một thon dài thẳng tắp, một trắng nõn gầy yếu, để cùng một chỗ, tay người trước còn dài hơn tay người sau một lóng.

Còn trắng nữa.

Hạ Thâm bổ sung thêm một câu.

Hỏa khí Kiều Thiều dâng lên, dùng sức cầm tay hắn, muốn cho người nào đó mở mang tầm mắt.

Hai người… Giọng nam lạnh như băng vang lên: Chú ý một chút.

Kiều Thiều và Hạ Thâm đồng loạt quay đầu, thấy được giáo bá đang cắm tay túi quần, miệng ngậm cọng cỏ.

Thần thái Lâu Kiêu lạnh lùng, con ngươi tối đen dừng trên hai bàn tay đang nắm chặt, cũng không biết có thấy rõ hay không.

Hạ Thâm hồn nhiên ngây thơ: Chú ý cái gì?

Lâu Kiêu ngẩng đầu, nghiêm túc nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!