Chương 7: Thế Giới Đầu Tiên (3)

Tuyên Minh có thể đưa một công ty thiết bị điện tử nhỏ trở thành một công ty hàng đầu về công nghệ trên thế giới, đương nhiên sẽ không cùng một người phụ nữ chơi trò tình ái gì đó.

Anh mất ba ngày để tiêu hóa lời nói của người phụ nữ. Bởi vì có thể nghe được cuộc nói chuyện của người phụ nữ cùng hệ thống, anh nhanh chóng xác định được rằng không có đồng phạm nào ở cạnh người phụ nữ và cũng không có bất kỳ thiết bị giám sát hay vũ khí trong ngôi nhà nhỏ này.

Sau khi hiểu sơ qua về lý lịch của người phụ nữ, biết được cô ta sẽ không thể tạo ra nguy hiểm nếu không có điểm để mua sản phẩm trong hệ thống, Tuyên Minh liền mượn điện thoại di động của người phụ nữ để gọi cho bộ an ninh quốc gia.

Là lãnh đạo của một doanh nghiệp công nghệ cao, anh đương nhiên nhận được sự bảo vệ đặc biệt.

Người phụ nữ vốn tưởng rằng có thể giữ anh bên cạnh và từ từ tấn công. Vậy mà giờ cô chỉ biết chết lặng, bất lực nhìn các nhân viên của bộ phận an ninh đưa Tuyên Minh đi.

Ba ngày sau, tin tức về sự trở lại an toàn của Tuyên Minh

- chủ tịch tập đoàn Hải Minh đã lan truyền khắp Internet. Giá cổ phiếu của tập đoàn đang xuống dốc nhờ thế lại bắt đầu tăng lên ổn định.

Cả tập đoàn cũng biết được một tin chấn động

- vị chủ tịch với tính cách cứng hơn kim cương cuối cùng cũng biết yêu. Bạn gái chính là ân nhân cứu mạng và đã được Tuyên Minh bố trí vào làm trong ban thư ký!

Cùng lúc đó, An Bảo Nhi

- người phụ nữ đã cứu Tuyên Minh đang cầm một hộp đồ văn phòng và bước về phía phòng làm việc của mình với vẻ kiêu ngạo, đầy mãn nguyện.

Tuyên Minh tự tay mở cửa cho cô, trầm giọng nói: "Tôi mong cô An giữ bí mật về trí nhớ của tôi. Nếu không sẽ không thể trấn áp được với các cổ đông trong hội đồng quản trị. "

"Đừng lo lắng, tôi sẽ không nói cho ai biết đâu. Đây là bí mật của chúng ta." An Bảo Nhi thì thầm vào tai Tuyên Minh và nở nụ cười ranh mãnh.

Nhìn thấy quan hệ thân mật của hai người, mấy nhân viên lén lút nhìn qua đây đã thật sự hiểu lầm quan hệ của họ.

Nhưng trên thực tế, ba ngày không đủ thời gian để An Bảo Nhi chiếm được trái tim của Tuyên Minh. Cô không thể không tung ra một tin tức giả để củng cố vị trí của mình. Cô đoán chắc rằng Tuyên Minh sẽ không để ý đến những lời đồn đại như vậy.

Một vệ sĩ đi tới, giúp Tuyên Minh đẩy xe lăn.

"Bây giờ tôi đi họp. Nếu gặp khó khăn gì, cô có thể trực tiếp gọi điện cho tôi." Tuyên Minh nghiêm mặt.

"Được, được rồi, tôi biết rồi, anh đi đi."

An Bảo Nhi xua tay lần nữa, như thể không chịu nổi lời nói dài dòng của Tuyên Minh.

Nhìn thấy cảnh này, một số thư ký trong văn phòng liếc nhìn nhau và âm thầm coi An Bảo Nhi thành bà chủ.

Làm việc trong công ty nhiều năm như vậy, bọn họ chưa từng thấy Tuyên Minh bao dung, nhẫn nại với bất kỳ người phụ nữ nào. Phải biết Tuyên tổng chính là thẳng nam vô địch, bất khả chiến bại trong vũ trụ.

Trong mắt anh, nhân viên công ty không có khác biệt về giới tính mà chỉ có khác biệt về năng lực thôi.

Một người có năng lực, bất kể là nam hay nữ, cứ làm việc đến chết cho anh ấy là được. Tất nhiên, bản thân tổng tài cũng thường thức khuya tăng ca, làm việc liên tục mười hai tiếng đồng hồ với anh là chuyện bình thường.

Sau khi Tuyên Minh rời đi, An Bảo Nhi lấy ra nhiều quà cáp và tặng cho những người trong văn phòng. Cô nhanh chóng hòa nhập được với môi trường xa lạ này.

Mà Tuyên Minh cách đó 10m vẫn nghe thấy cuộc đối thoại của cô và hệ thống:

"Ký chủ, sao nói gần quan là được ban lộc?"

"Làm sao tao biết được Tuyên Minh là một kẻ tham công tiếc việc chứ. Dù mất trí nhớ vẫn suy nghĩ tới giá cổ phiếu của tập đoàn Hải Minh. Một hai phải quay lại chủ trì đại cục."

"Nhưng tôi thấy anh ta trông không giống như bị mất trí nhớ. Vừa đến nơi đã giải quyết ổn thỏa mọi rắc rối rồi."

"Thì chắc do anh ta có năng lực, kể cả mất trí nhớ thì vẫn xử lý tốt công vụ."

"Là nhân vật chính của thế giới này, việc có năng lực mạnh là điều đương nhiên thôi." Hệ thống dường như đã bỏ đi nghi ngờ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!