Chương 42: (Vô Đề)

"Cơm nắm" Diêu Nhất cúi đầu một tay cầm đọc bộ đề thi đã in sẵn, một tay cầm miếng cơm nắm ăn.

Miếng cơm nắm trong miệng bên trong có tôm lẫn thịt, ăn thức ăn ngon luôn làm người khác thấy sung sướng. Diêu Nhất ngồi xếp bằng dưới tán cây, xem đề thi đua tinh thần càng thêm hăng hái.

Ngược lại Tần Lịch thường thường liếc nhìn hộp cơm của Diêu Nhất, không khỏi ai oán, cảm thấy chiếc bánh mì trên tay mình thật vô vị. Diêu Nhất cố tình chỉ lo nhìn bài thi của mình, hoàn toàn không có ý định chia sẻ cho cậu.

Cuối cùng Tần Lịch nhịn không được nuốt nuốt nước miếng: "Cậu giúp tớ xem bài thi đi, tớ đến nhà ăn lấy một phần cơm hộp sang đây"

Diêu Nhất tùy ý gật đầu, ánh mắt vẫn đặt trên cuốn đề thi, tay vươn ra lấy một miếng cơm nắm.

Canh có chút phiền toái, Diêu Nhất định không uống kết quả thế mà lại nhìn thấy bên cạnh còn có cả ống hút.

Diêu Nhất rút ống hút ra, cắm vào hộp giữ ấm rồi đưa lên miệng uống, như vậy sẽ không ảnh hưởng đến việc xem đề thi của cô.

Một lát sau, Tần Lịch quay về với vẻ mặt ảm đạm.

Trễ như vậy đồ ăn ở trường học đã sớm bán hết, cậu chỉ có thể cắn răng gọi một ít đồ xào.

Bỏ đi, dù sao cũng là lỗ vốn, vừa tốn thời gian vừa tốn tiền nữa chứ.

May mắn là cuộc thi đua không còn cách mấy ngày nữa. Tần Lịch nhìn Diêu Nhất ăn bữa ăn ngon lành, còn cậu ngồi gặm bánh mì khô.

"Chúc các em thi đạt thành tích thật tốt!" Lão Hàn tính qua trong lớp thi đua môn toán học cũng gần hai phần ba lớp.

Phía dưới lớn tiếng đáp lại "Cảm ơn thầy"

Sau khi tan học, Phó Xuyên bị giữ lại. Đây là lần đầu tiên lão Hàn tìm cậu nói chuyện.

Thầy giáo tìm học sinh nói chuyện thì không ngoài mấy tình huống như: thành tích và tâm lý có vấn đề. Về thành tích của Phó Xuyên thì chẳng có gì để nói, từ sau cuộc phân ban cậu vẫn luôn ở trạng thái đứng top đầu. Còn về phần tâm lý thì chỉ cần bình thường biểu hiện như thường một chút thì thầy giáo sẽ không nhìn ra được.

"Thời gian thi các môn khác nhau, thể lực của các em có hạn, nhiều nhất chỉ có thể chọn 2 môn, em muốn chọn môn nào?" Lão Hàm xem như là đại diện tất cả thầy cô đến hỏi.

Phó Xuyên được đánh giá là giỏi ở mọi môn, và tất nhiên em ấy cũng có lúc mắc những lỗi nhỏ, nhưng ngoài Diêu Nhất thì chỉ xét về thành tích của em ấy thôi cũng có thể chọn bất cứ môn nào để thi đấu.

Giáo viên của tất cả các môn học đều cảm thấy rằng Phó Xuyên có thể tiến xa hơn, và tất cả họ đều muốn Phó Xuyên đăng ký môn học của mình, tất nhiên là sau khi vượt qua giải đấu.

Phó Xuyên đứng thẳng người, cho dù bộ đồ đồng phục học sinh có rộng cũng không che được tư thái thẳng tắp của cậu.

"Em vẫn chưa nghĩ xong" Phó Xuyên đối với cuộc thi đua cũng không để trong lòng mấy, tùy ý nói.

"Vậy được, chờ em thi đấu xong rồi nghĩ thử xem" Lão Hàn cũng không làm khó cậu, lời nói có chút cổ vũ, bảo Phó Xuyên quay về.

Đợi đến khi thi xong, lão Hàn phát hiện Phó Xuyên đến cả bảng xếp hạng cũng không vào được.

"Chuyện này cũng không kỳ quái" Chu Tuệ ở phòng giảng dạy nghe thấy đồng nghiệp nói về chuyện này, lắc đầu nói "Em ấy thường luôn bị chấn động một hồi vậy đấy, tôi hoài nghi mấy môn sau em ấy thi đấu cũng không vào được bảng xếp hạng"

"Thế này, tôi cũng từng nghe nói qua" Một vì giáo viên như nhớ đến chuyện gì đó "Phó Xuyên ở trường trên nội thành cũng vậy, nhớ tới có cuộc thi thì thi, có đôi khi chỉ viết tên không thôi rồi nộp bài"

Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật

- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Lão Hàn cuối cùng vẫn không tìm Phó Xuyên nói chuyện, thi đua đối với học sinh như bọn họ chỉ giống như là dệt hoa trên gấm. Nếu em ấy thật sự không muốn nghĩ đến chuyện thi, vậy cũng không cần ép buộc.

Tần Lịch và Diêu Nhất đương nhiên thuận lợi vượt qua vòng thi, hơn nữa cùng lấy được thành tích thi đứng nhất.

"Sao cảm thấy không khó nhỉ?" Tần Lịch sau khi thi xong câu đầu tiên nói với Diêu Nhất là câu này.

Diêu Nhất kỳ quái liếc liếc nhìn Tần Lịch một cái "Đề chúng ta vẫn luôn làm chính là đề của đội huấn luyện, bây giờ đương nhiên là thấy không khó rồi"

"Oh, tớ quên mất" Nghe nhiều thành quen, Tần Lịch cũng học được cách nói "oh"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!