Huấn luyện viên chia đội hình chạy, đứng ở giữa Lớp 1 và Lớp 2 rồi nói rằng hai bên cần liên kết lại để thành lập thành một đội.
Người của Lớp 1 không có phản ứng gì, nhưng người bên Lớp 2 đột nhiên náo loạn lên.
"Tôi thấy tim mình đang đập rất nhanh, tiểu Mập cậu có thuốc trợ tim không?" Hàn Tiêu Tiêu vỗ bả vai chắc nịch của Lý Cách hỏi.
Lý Cách có vẻ như đã quen với cách gọi này rồi nên không thèm để ý đến hai từ "tiểu mập" kia, không để tâm nói:
"Tôi cảm thấy một lọ cho lớp mình cũng không đủ dùng"
Người duy nhất không có phản ứng gì ở lớp 2 không chừng chỉ có Diêu Nhất, nhìn mặt mọi người xung quanh như một cô không thể nhìn thấy biểu cảm của mọi người. Chỉ có thể nghe âm thanh của Hàn Tiêu Tiêu có vẻ đặc biệt hứng thú.
"Phó Xuyên đó có phải rất đẹp không?" Diêu Nhất hỏi Hàn Tiêu Tiêu đang đứng phía trước.
Hàn Tiêu Tiêu "A" một tiếng rồi quay đầu lại hỏi Diêu Nhất
"Sao cậu lại hỏi như thế?"
"Tôi không nhìn rõ mặt cậu ấy"
"Cậu bị cận ư?" Hàn Tiêu Tiêu thấy kì lạ hỏi
Triệu Tiền đứng bên cạnh hỏi thêm: "Diêu Nhất cậu không nhìn rõ mặt của Phó Xuyên hay là không nhìn rõ mặt tất cả bọn tớ?"
Diêu Nhất mở to đôi mắt đen nhánh của mình thành thật nói:
"Mặt của tất cả mọi người"
"Có phải cậu bị mù mặt không?" Lí Cách trở nên có hứng thú hỏi.
Tiếng còi chói tai vang lên, huấn luyện viên chỉ tay vào đám người Diêu Nhất hét lớn.
"Các bạn học phía sau yên lặng cho tôi"
Bốn người lập tức trật tự quay lại vị trí của mình.
Triệu Tiền lặng lẽ đến gần Diêu Nhất "Phó Xuyên sát vách đó giữa hàng lông mày có một nốt ruồi đỏ, ngũ quan đẹp đẽ nhìn rất giống thiên thần".
Nếu không phải thế thì hôm qua xem bức ảnh đó cậu sẽ không nghĩ cậu ta là con gái, nhưng mà tận mắt nhìn thấy thì Phó Xuyên không hề nữ tính mà trông rất men.
Huấn luyện viên yêu cầu học sinh của hai lớp đứng thành nam ra nam, nữ ra nữ và đứng theo thứ tự chiều cao.
"Này, bạn học nam kia không nghe thấy sao? Nam đứng ra một hàng riêng, em cao hơn các bạn gái khác nhiều đứng đấy không thấy ngượng à?"
Huấn luyện viên chỉ vào học sinh cuối cùng của hàng nữ tức giận nói: "Nhìn xem, tôi chính là nói em đấy".
Huấn luyện viên đi đến trước mặt Diêu Nhất, mặt mũi xám ngắt.
"Thầy ơi, bạn ấy là nữ ạ" Hàn
Tiêu Tiêu yếu ớt quay lại đưa tay lên nói.
"….." Huấn luyện viên im lặng một lúc rồi lạnh lùng nói
"Em là con gái?"
"Vâng" Diêu Nhất quay đầu lại nhìn cô gái cao nhất cùng hàng, thấp hơn mình một cái đầu.
"Tên gì?" Huấn luyện viên lật lại danh sách.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!