Học sinh lưu ban Quốc Tử Giám
Tác giả: Mặc Tây Kha
Ngày hôm sau, Du Tiệm Ly dậy sớm dọn dẹp gọn gàng.
Mở cửa sổ ra thấy trời còn chưa sáng, bóng tối kéo dài đến rừng cây, gió sớm mang theo hương cỏ cây thoang thoảng.
Du Tiệm Ly nhìn bộ đồ học sinh mới toanh trên người thì không khỏi cảm thán, hắn thật sự có thể kiên trì đến bước này trong sách.
Nhưng đối với một người từng mắc bệnh nan y như hắn, thì những ngày này đều là thêm vào. Tâm trạng của hắn vô cùng lạc quan, sống thêm một ngày là vui một ngày.
Hưởng thụ giây phút hiện tại, tận hưởng trọn niềm vui.
Vì vậy hắn cũng muốn cố gắng sống bình yên khoảng thời gian không yên ả ở Quốc Tử Giám này.
Theo lý mà nói, nguyên chủ Du Tiệm Ly không phải lần đầu đến Quốc Tử Giám nên cũng phải quen thuộc với nơi này.
Có lẽ Minh Tri Ngôn cũng nghĩ rằng hắn không cần người khác chỉ dẫn, có thể tự tìm được đến chỗ mình.
Đáng tiếc nhân vật nền này không có ký ức để Du Tiệm Ly kế thừa, hắn chỉ có thể tự mình lo liệu.
Hắn không muốn để Minh Tri Ngôn phát hiện ra mình chưa từng đến đây nên quyết định tự mình khám phá lúc sáng sớm.
Triều Chu Tấn quy định, Quốc Tử Giám chia thành Quốc Tử Học, Thái Học và Tứ Môn Học.
Quốc Tử Học là con cháu quan tam phẩm trở lên, tức là âm giám, toàn là "con ông cháu cha", ai cũng có gia thế tốt.
Đây cũng là nơi hắn phải xác định vị trí đầu tiên, tốt nhất sau này nên tránh xa để không gây rắc rối.
Trước đây Du Tiệm Ly ở Thái Học, nơi này là con cháu quan ngũ phẩm trở lên.
Tứ Môn Học là con cháu quan thất phẩm trở lên cùng một số dân thường, lần này Du Tiệm Ly vào Tứ Môn Học.
Nói ra hắn đã xuống một bậc, trong mắt các học sinh khác là sự nhục nhã, may mắn là Du Tiệm Ly không để ý.
Hắn có thể trở thành cống giám trong hai năm xuyên sách đã là điều không dễ dàng, hắn thậm chí còn thấy mình rất xuất sắc, nhiều lần ngầm tự hào.
Hắn mở cửa phòng thấy có hai bóng người đang đi ra khỏi sân.
Hắn vô thức dừng bước, để cửa khép hờ chờ hai người kia đi khỏi rồi mới ra ngoài.
Cái nhìn vội vàng chỉ thấy người đi đầu cao lớn bất ngờ, nhìn màu dây cột tóc chắc là âm giám.
Lúc này hắn mới bắt đầu nhớ lại, không biết ai sống cạnh mình?
Một kẻ kiêu ngạo, thân hình cao lớn, tính cách bốc đồng dễ gây chuyện, còn được xếp riêng một phòng, dậy sớm hơn hắn...
Du Tiệm Ly càng nghĩ càng thấy sợ.
Trong đầu hắn dần hiện ra một cái tên: Kỷ Nghiễn Bạch.
Kỷ Nghiễn Bạch trong sách là người đảm nhận võ lực của Chu Tấn, tương đương với Lý Nguyên Bá trong "Thuyết Đường".
Người này có thiên phú võ thuật cực cao có thể gọi là kỳ tài, đặt trong tiểu thuyết tiên hiệp cũng là thiên sinh thần cốt, có dị căn huyền thoại, một bước không cẩn thận là đạp đổ cao nhân, xuống núi nhặt được thần khí.
Thật tiếc là Kỷ Nghiễn Bạch dù mạnh mẽ nhưng lại đoản mệnh.
Hắn vốn là con trai của Quốc công phủ, lại là em trai ruột của Hoàng hậu, trong sách mọi người đều gọi hắn là "Tiểu Quốc cữu gia".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!