Chương 47: (Vô Đề)

Chỉ biết lúc thì lôi ra một chiếc máy bay, lúc thì móc ra một con du thuyền, nói chung là rất gây chấn động.

Thân phận thực sự của hai người vẫn là điều bí ẩn, không ai biết Phó Sâm rốt cuộc làm nghề gì, chỉ biết hắn lúc nào cũng có trợ lý theo bên người, mà những trợ lý đó nhìn qua là biết toàn người tinh anh, có thể đoán được sự nghiệp của Phó Sâm rất lớn mạnh.

Bên phía Hà Thanh Hà thì cũng khiến người ta không đoán nổi. Nhìn từ đoạn giới thiệu chương trình, anh giống như một người chồng nội trợ toàn thời gian, lại thêm tính cách khiêm tốn, không hề kiêu ngạo, gương mặt lại xinh đẹp, khiến nhiều người nghĩ anh là mẫu "phu nhân toàn chức" điển hình được tổng tài cưới về, mỗi ngày chỉ cần chăm sóc chồng là đủ.

Nói trắng ra là kiểu nằm không hưởng thụ.

Lần trước ghi hình, Phó Sâm đến trường quay bằng chuyên cơ của nhà họ Phó, lần này mọi người đều theo quán tính cho rằng con du thuyền này cũng là của hắn, chẳng liên quan gì đến Hà Thanh Hà.

Quảng Quân cũng nghĩ vậy, trong lòng y vừa chán ghét người giàu, vừa khao khát trở thành người giàu, khinh thường Hà Thanh Hà là kẻ không lao động mà hưởng nhưng lại âm thầm ghen tị với anh.

Đội viết kế hoạch của y đã từng nhắc nhở, bảo y đừng ăn nói bừa bãi trong chương trình, không có lợi cho việc thu hút khán giả, nhưng y vẫn không kiềm được cái miệng, chỉ cần bắt được cơ hội là lại châm chọc Hà Thanh Hà đầy mỉa mai.

Giờ Phó Sâm lại nói du thuyền là của Hà Thanh Hà, tất cả mọi người kể cả Quảng Quân đều ngây ra.

Thấy đám người kia vẫn chưa phản ứng, Phó Sâm bổ sung: "Du thuyền là tài sản đứng tên em ấy, em ấy là chủ."

Hướng Bội Lôi biết Hà Thanh Hà là anh trai của Hà Diệc Trúc, nhưng cô không hiểu rõ về nhà họ Hà, chỉ đơn giản cho rằng người nhà nghệ sĩ thì chắc cũng không đến nỗi nghèo, bèn quay sang hỏi nhân viên bên cạnh: "Các anh mượn du thuyền nhà người ta, cũng không biết ai là chủ à?"

Mấy nhân viên nhìn nhau rồi đáp: "Phó tổng nói tìm ngài Tiểu Hà, ngài Tiểu Hà đã đưa chúng tôi số liên lạc của công ty du thuyền, chúng tôi theo phản xạ nghĩ là… ngài Tiểu Hà quản lý việc trong nhà."

Nói cho cùng vẫn là định kiến.

Phó Sâm nhìn Quảng Quân, lạnh lùng nói: "Không cảm ơn Thanh Hà à?"

Quảng Quân đang cầm ly rượu đứng đó, cứng đờ quay sang nhìn Hà Thanh Hà. Anh vẫn giữ nguyên nụ cười ôn hòa, hòa khí dễ gần, nhưng tuyệt nhiên không mở miệng, không cho Quảng Quân chút bậc thang nào để bước xuống.

Trong lòng Quảng Quân gần như nghiến nát cả hàm răng, nhưng dưới con mắt của bao người, chẳng ai ra tay giúp y gỡ rối, Nhĩ Đông thường ngày nịnh hót y lúc này lại như thể chết lặng. Quảng Quân chỉ có thể nuốt cục tức vào bụng, gượng gạo nói với Hà Thanh Hà: "Cảm ơn ông chủ đã cung cấp du thuyền sang trọng, để chúng tôi có được trải nghiệm tuyệt vời như vậy."

Tốc độ nói của y chậm chạp, từng chữ như rặn ra từ cổ họng, ngu ngốc cũng nhận ra được y không tình nguyện và cực kỳ lúng túng.

Hà Thanh Hà vẫn dịu dàng như cũ, mỉm cười nói: "Không cần cảm ơn đâu, không dùng thì cũng đậu không trong cảng, mỗi năm phải đóng hai mươi vạn tiền thuê bến cũng phí."

Mọi người: "…"

Tính cách Hà Thanh Hà vốn hiền hòa, lúc giao tiếp với mọi người cũng nhã nhặn thân thiện, chưa bao giờ khoe khoang, giờ lại lơ đãng buông ra một câu như vậy, bình thản ra vẻ "phàm nhân đừng hỏi".

Lúc này nhân viên chương trình mới chợt nhớ ra chuyện anh từng tổ chức trò chơi chia sẻ trúng thưởng, tiện tay chuyển khoản tận tám vạn, nhìn kiểu nào cũng thấy là người rủng rỉnh tiền bạc.

Nhiếp Bình Nhiên đứng một bên ngẩn người nói: "Lương cả năm của tôi cũng chỉ có hai mươi vạn…" mà còn phải làm đến chết.

Chủ đề này có phần nhạy cảm, nói sâu thêm chút nữa là dễ gây phản cảm vì gợi lên tâm lý bài xích nhà giàu, Nghiêm Trung Triết liền đứng ra dàn hòa: "Tiểu Hà quen Phó tổng qua mai mối mà, xuất thân chắc chắn cũng không tệ." Anh nhìn về phía Hà Thanh Hà, nâng ly: "Dù sao thì cũng cảm ơn chủ thuyền của chúng ta, hôm nay thật sự rất vui."

Hà Thanh Hà cầm một ly nước trái cây cụng ly với Nghiêm Trung Triết, mỉm cười nói: "Mọi người chơi vui là được rồi."

Nghiêm Trung Triết vốn luôn là người dẫn dắt bầu không khí, mấy người khác thấy anh cả đã lên tiếng thì cũng lần lượt nâng ly, nói mấy câu xã giao, không khí lại náo nhiệt trở lại.

Quảng Quân lặng lẽ ngồi sang một bên, không nói thêm lời nào.

Lằng nhằng mãi vẫn chưa vào chủ đề chính, đúng lúc này Hướng Bội Lôi lên tiếng: "Được rồi, rượu cũng uống rồi, trái cây cũng ăn rồi, chúng ta có thể bắt đầu trò chuyện chưa."

Mấy vị khách mời hiểu rõ, phần tâm sự thế nào cũng không tránh được, liền lập tức tập trung tinh thần nghe Hướng Bội Lôi.

Hướng Bội Lôi nói: "Phần ghi hình lần này không giống lần trước, chủ yếu nhấn mạnh sự đối đầu của hai người, mục tiêu là để khai thác những nội dung sâu hơn giữa từng cặp chồng chồng."

Cách thiết kế trò chơi lần này khiến mỗi cặp đôi có biểu hiện rất khác nhau, điểm số của họ ở một khía cạnh nào đó cũng phản ánh quan niệm hôn nhân của họ và trạng thái hiện tại trong mối quan hệ với bạn đời.

Hướng Bội Lôi mặc váy dài, trông trưởng thành hơn thường ngày, từ một cô em gái ngọt ngào biến thành một người chị cả thấu hiểu lòng người. Cô nhìn về phía từng người đang ngồi đó, nói: "Hôm nay chúng ta sẽ dùng hình thức thảo luận bàn tròn, đến lượt cặp nào thì đầu tiên khách mời sẽ tự phân tích bản thân, chia sẻ vấn đề mình nhận ra trong hôn nhân, sau đó những người khác cùng thảo luận, có thể nói cho họ biết trong mắt người ngoài, họ là kiểu người như thế nào."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!