Người ta nói hình thành một thói quen cần hai mươi mốt ngày, Phó Sâm nhìn Hà Thanh Hà đã chìm vào giấc mộng, sau bao lần hòa hợp như thế, không biết liệu anh đã quen với việc có thêm một người ngủ bên cạnh hay chưa.
Sáng hôm sau, Hà Thanh Hà như thường lệ nhanh chóng đuổi Phó Sâm đi, Phó Sâm mặt không cảm xúc quay về phòng mình, cảm thấy bản thân như gã đàn ông tệ bạc lén lút hẹn hò, xong việc thì vội vàng rời khỏi phòng người tình.
Hôm đó lúc tập hợp, các khách mời vẫn chưa hồi sức lại, Nhiếp Bình Nhiên uể oải hỏi: "Hôm nay đừng nói là vẫn phải làm nhiệm vụ nữa nha?"
Theo lịch trình lần trước, hôm nay hẳn là thời gian tâm sự, nhưng ai biết được chương trình có giở trò gì không.
Hơn nữa lần trước còn phải leo núi, hôm nay đừng nói leo núi, đến đi bộ trên mặt đất họ cũng chẳng còn sức.
Hướng Bội Lôi xuất hiện, cô mặc một chiếc váy voan dài thướt tha, đội chiếc mũ cói rộng vành, phong cách từ ngọt ngào đáng yêu chuyển sang thần tiên thoát tục.
Nghiêm Trung Triết cười nói: "MC của chúng ta ăn mặc đẹp thế này, chắc hôm nay không phải làm việc nặng rồi."
Hướng Bội Lôi cũng cười, nói: "Đúng vậy, hôm nay cho mọi người nghỉ ngơi một chút."
Cô liếc nhìn Phó Sâm và Hà Thanh Hà, sau đó nói với các khách mời khác: "Chắc mọi người đều biết, chương trình của chúng ta có một cặp khách mời đến từ hào môn thế gia, hôm nay chúng ta sẽ theo họ trải nghiệm cuộc sống của người giàu."
Nghe vậy, những người khác lập tức hồi sinh, Hà Thanh Hà đứng bên cạnh mỉm cười, anh đã sớm biết chuyện này, nên khi những người khác than vãn cũng không lên tiếng.
Nhiếp Bình Nhiên rất vui: "Lúc báo cáo với lãnh đạo bệnh viện, lãnh đạo hỏi tôi tham gia chương trình để làm gì, tôi đã nói là đi mở mang tầm mắt."
Cậu vô tư hỏi: "Tiệc du thuyền có mỹ nữ mặc bikini không?"
Cậu chỉ từng thấy người giàu ra khơi trên phim ảnh, ở đó kẻ có tiền đeo đồng hồ và dây chuyền vàng, bên cạnh là các mỹ nữ, tay cầm ly rượu vang đỏ tựa vào lan can thuyền hóng gió biển.
Những người khác nghe vậy đều khựng lại, cái định kiến này cũng phiến diện quá rồi đấy, Ngô Kỳ mắng: "Em bị ngốc hả, ở đây toàn gay, nhìn mỹ nữ mặc bikini gì chứ."
Mọi người đều phá lên cười.
Cả đoàn đi bộ đến bến cảng, du thuyền của Hà Thanh Hà đang neo ở mép bờ.
Đó là một chiếc du thuyền hạng trung dùng cho gia đình, sơn màu xanh trắng xen kẽ hòa vào màu biển, lặng lẽ đậu tại cảng như một con cá lớn nằm dài trên mặt nước.
Đây là chiếc du thuyền thứ hai của Hà Thanh Hà, chiếc đầu tiên mua ở nước ngoài, thích hợp để ra khơi dài ngày, nhưng lúc về nước thì việc vận chuyển quá phiền phức nên anh đành bán đi.
Ban đầu anh cũng không định mua thêm thuyền nữa, nhưng mỗi lần nhìn thấy thuyền đẹp là lại ngứa ngáy trong lòng, thế là lại mua một chiếc.
Chiếc du thuyền này so với tính năng đi biển càng chú trọng đến sự thoải mái và giải trí, rất phù hợp cho cả gia đình đi nghỉ mát.
Lúc mua thuyền, Hà Thanh Hà vừa mới về nước, trong lòng còn ôm ấp mộng tưởng rằng có lẽ một ngày nào đó có thể đưa cả nhà cùng lên con thuyền này. Nhưng rồi dần dần, giấc mộng đó cũng nguội tắt, du thuyền cứ vậy neo ở bến cảng, gần như chẳng mấy khi sử dụng.
Các khách mời lần lượt lên thuyền, không ngớt lời tán thưởng con mắt thẩm mỹ của chủ thuyền.
Lớp sơn ngoài của du thuyền vẫn là tông xanh trắng chủ đạo, còn phần trang trí nội thất bên trong lại mang sắc cam sinh động, sắc thái ấm áp xua tan cảm giác hiu quạnh của đại dương. Đặc biệt là phần boong thuyền có một vòng ghế sô pha mềm hình tròn rất thoải mái, có thể ngồi thư thái trên boong vừa hứng gió biển vừa ngắm cảnh sắc tuyệt vời.
Lúc này du thuyền đã rời bến, hôm nay biển lặng gió sóng êm, thích hợp để di chuyển chậm, không lo say sóng. Thuyền lướt đi trên mặt nước làm bắn tung từng đợt bọt trắng, gió biển mang theo hơi nước mằn mặn, thấm vào da thịt, khiến người ta cảm thấy khoan khoái dễ chịu.
Tuy trên thuyền không có mỹ nữ mặc bikini nhưng có rượu, nước giải khát, trái cây tươi, pha một ly cocktail cầm trên tay, dựa vào lan can nhìn ra đại dương mênh mông cũng đã thích ý vô cùng.
Nhiếp Bình Nhiên cảm khái: "Thật sự quá sướng, vẫn là có tiền tốt nhất." Có cả máy bay riêng lẫn du thuyền riêng, cậu tò mò hỏi Hà Thanh Hà: "Bình thường mấy người rảnh rỗi là ra đây nghỉ dưỡng hả?"
Nào có chuyện đó, phải nói là hoàn toàn không có, Hà Thanh Hà uyển chuyển đáp: "Cũng không phải lúc nào cũng có thời gian."
Tả Văn Phong nói: "Phó tổng vừa nhìn đã biết là kiểu doanh nhân thực chiến, lần nào đi quay chương trình cũng dẫn theo trợ lý, chắc chắn cực kỳ bận rộn."
Xem như nói trúng, Hà Thanh Hà mỉm cười gật đầu.
Nhiếp Bình Nhiên lại thở dài: "Người có tiền cũng cực thật."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!