Chương 41: (Vô Đề)

Phó Sâm bình thường làm việc luôn coi trọng tính quy trình, lần này lại bỏ qua nguyên tắc cơ bản nhất.

Khi chơi xe điện đụng, Hà Thanh Hà thật sự đã vô cùng vui vẻ, hắn chỉ muốn kéo dài niềm vui này của anh.

Đây là dáng vẻ Hà Thanh Hà mà ở nhà sẽ không thấy được, sống động sáng ngời, chỉ trong những hoàn cảnh đặc thù như khi quay chương trình mới có thể nhìn thấy.

Phó Sâm không nhịn được mà muốn giữ lại dáng vẻ này của anh lâu hơn một chút.

Cách xử lý này là theo hướng cảm xúc chứ không phải lý trí, khiến hệ thống cảnh báo của "bộ xử lý trung tâm" trong người hắn lại một lần nữa vang lên báo động.

Phó Sâm khẽ nhíu mày.

Nhưng Hà Thanh Hà lại nói bên cạnh: "Sớm biết vậy ván thứ hai em đã cố thêm một chút, nếu thắng thì điểm của anh sẽ cao hơn rồi."

Phó Sâm: "…"

Dù trong lòng hiểu rõ điểm số chỉ là con số, hắn vẫn không muốn vượt qua đối phương.

Luật chơi lần này đối với những cặp đôi lịch thiệp, khách khí như bọn họ thật sự không thân thiện chút nào. Họ vừa không muốn thắng trò chơi, cũng không muốn điểm số của mình cao hơn bạn đời. Thế nhưng thắng thua trò chơi và điểm số cao thấp lại trái ngược nhau, bắt buộc người ta phải lựa chọn.

Rất khó chịu.

Dù sao thì trạm đầu tiên ở đường ven biển đã hoàn thành thuận lợi, Hà Thanh Hà và Phó Sâm lên đường tới trạm tiếp theo là bãi đá đen.

Ngồi trên xe trung chuyển, thoát ra khỏi dư âm vui vẻ của trò xe điện đụng, Hà Thanh Hà bắt đầu suy nghĩ xem phải làm gì ở ba trạm tiếp theo.

Hiện giờ điểm của Phó Sâm cao hơn anh, nếu muốn giành chiến thắng cuối cùng, tốt nhất nên duy trì xu thế này, để Phó Sâm liên tục đạt điểm cao, hơn nữa càng cao càng tốt, như vậy mới tạo được khoảng cách điểm lớn.

Tức là anh bắt buộc phải thắng Phó Sâm ở những trạm tiếp theo, hơn nữa phải thắng thật nhiều mới được.

Thật bất an.

Bệnh khách sáo của Hà Thanh Hà lại trỗi dậy.

Sao anh có thể đè bẹp Phó Sâm được chứ, như vậy có phải không hay không? Có nên nhường một chút, để ý đến cảm xúc của hắn không?

Hà Thanh Hà – người hoàn toàn không biết mình đang được nhường, đã bắt đầu lo lắng nếu thắng hết thì phải làm sao.

Vì suy nghĩ quá nhiều, tâm trạng anh dần chuyển từ phấn chấn thành trầm xuống, ngồi trên xe lặng lẽ nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ, bắt đầu làm điều mình giỏi nhất là ngẩn người.

Còn Phó Sâm từ lúc nhận điểm xong thì gương mặt vẫn lạnh tanh, môi mím chặt, ánh mắt thâm trầm, ngồi bên cạnh Hà Thanh Hà nhưng không hé một lời.

Lúc này, máy quay trong xe đang ghi lại cảnh hai người tương tác trên đường, kết quả là thu được một khung hình "gần như tĩnh mà còn hơn cả tĩnh".

Nhân viên theo xe thầm nghĩ bó tay thật rồi. Hai người này lúc chơi xe điện đụng thì không dễ gì mới chịu làm nóng bầu không khí một chút, vừa lên xe đã quay lại trạng thái cũ.

Hai người này chắc một người là điều hòa, một người là tủ lạnh, tự mang hiệu ứng làm lạnh theo người.

Xe chạy nhanh, chớp mắt đã đến bãi đá đen.

Bãi đá đen không phải kiểu bãi cát mịn thường thấy ở các điểm du lịch, mà là bãi bồi hình thành từ đá vụn và vỏ sò vỡ.

Bãi biển kiểu này có rất nhiều bãi đá đen mọc lên gần bờ, đá ngâm mình trong làn nước biển, khi thủy triều lên sẽ bị nhấn chìm, lúc thủy triều xuống lại hiện ra. Dưới sự bào mòn của nước biển mặn và gió biển ẩm ướt, đá bị mài thành những hình thù gồ ghề, tựa như những lão nhân trầm mặc đang âm thầm canh giữ biến thiên của đất trời.

Vùng đá ngầm không thể bơi, đá sỏi rất dễ cắt chân nên cũng không thuận tiện để du ngoạn, nhưng bãi đá đen vẫn là một điểm đến nổi tiếng.

Vì nơi này có thể đi bắt hải sản lúc thủy triều rút.

Mỗi khi thủy triều lên, các loài trai sò cá tôm trong biển sẽ bám vào những rặng đá ngầm và bãi cát gần bờ, đợi đến khi thủy triều rút, nếu không kịp quay lại đại dương, chúng sẽ phơi mình trong không khí hoặc ở vùng nước nông. Vì thế chỗ này liền trở thành thiên đường cho người đi bắt hải sản.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!