Hai người họ vẫn bình thản như thường. Một người mặt không biểu cảm, lạnh lùng xa cách, người còn lại thì mỉm cười ôn hòa, nhẹ nhàng thong dong, tóm lại là chẳng ai trông có vẻ hồi hộp.
Tất cả mọi người bên dưới đều nghĩ họ sẽ thua.
Cặp bá tổng kiều thê tuy có vẻ ân ái hài hòa, nhưng CP Cam Đường đã nổi tiếng bao lâu nay, tình cảm tuyệt đối không phải giả.
Quảng Quân và Nhĩ Đông yêu nhau từ thời học sinh rồi mới kết hôn, cả cặp đôi diễn viên đã kết hôn mười năm là Tả Văn Phong và Nghiêm Trung Triết cũng không tự tin đọ lại độ ăn ý với bọn họ.
Dù kết quả không có gì bất ngờ, mọi người vẫn muốn xem bá đạo tổng tài sẽ trả lời thế nào, hứng thú dạt dào nhìn lên sân khấu.
Hướng Bội Lôi cầm trong tay bộ câu hỏi, mỉm cười: "Hai người chuẩn bị xong chưa?"
Hà Thanh Hà gật đầu.
Hướng Bội Lôi nháy mắt với Hà Thanh Hà, đôi mắt được trang điểm ánh nhũ lấp lánh. Hà Thanh Hà còn đang thắc mắc ý nghĩa của hành động này thì đã nghe thấy câu hỏi đầu tiên.
"Nếu phát hiện người yêu có một bí mật mà bạn không biết, bạn sẽ làm gì?"
"1 là truy hỏi, 2 là giả vờ không biết."
Hà Thanh Hà gần như không cần suy nghĩ, lập tức giơ thẻ. Bên cạnh, Phó Sâm cũng gần như đồng thời giơ bảng.
Hướng Bội Lôi: "Cả hai đều chọn 2, được một điểm."
Nói xong, Hướng Bội Lôi nhìn hai người.
Hà Thanh Hà nghi hoặc quay sang nhìn Hướng Bội Lôi, dùng ánh mắt để hỏi: "Không tiếp tục nữa sao?"
Hướng Bội Lôi sững người, hơi khựng lại một chút, nói: "Hai người không có gì muốn chia sẻ thêm à?"
Hà Thanh Hà lắc đầu, Phó Sâm cũng nói: "Không có."
Hướng Bội Lôi: "…"
Câu hỏi có nhiều khía cạnh để bàn như vậy, lại không nhân cơ hội nói thêm gì sao.
Ban nãy Quảng Quân và Nhĩ Đông rất biết nắm bắt thời cơ, mỗi câu hỏi đều tranh thủ châm chọc hay bình luận một chút, vừa tăng tính giải trí cho chương trình, vừa thể hiện quan điểm cá nhân, góp phần hút fan.
Ai ngờ Phó Sâm và Hà Thanh Hà lại hoàn toàn im lặng.
Hướng Bội Lôi đành chủ động dẫn dắt: "Có người nói rằng giữa người yêu với nhau cần phải thành thật, có người lại nói cần tôn trọng sự riêng tư của nhau, dù thân mật đến đâu cũng phải có giới hạn. Hai người nghĩ sao về quan điểm này?"
Phó Sâm mở lời trước, giọng bình tĩnh: "Tôi không có bí mật, điều đó đã thể hiện rõ thái độ của tôi."
Hướng Bội Lôi mỉm cười cổ vũ: "Tức là tổng tài rất thẳng thắn rồi." Cô quay sang Hà Thanh Hà hỏi: "Còn ngài Hà thì sao?"
Cô tinh nghịch cười: "Ngài Hà có bí mật nào không đấy?"
Sau khi trả lời câu hỏi vừa rồi, Hà Thanh Hà quả thật có suy nghĩ một chút.
Trước tiên, nếu Phó Sâm có bí mật, anh nhất định sẽ không truy hỏi.
Nghĩ sâu hơn, anh thậm chí chẳng muốn biết bí mật của Phó Sâm, tốt nhất là cứ để mình mù mờ mãi như vậy, cảm thấy thoải mái hơn.
Còn bản thân… cũng chẳng có bí mật gì.
Hà Thanh Hà suy nghĩ một lát, ngược lại hỏi Hướng Bội Lôi: "Định nghĩa bí mật là gì?"
Hướng Bội Lôi bị anh hỏi đến ngẩn người, do dự đáp: "Bí mật là chuyện riêng tư cá nhân, những điều không muốn cho người khác biết."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!