"Điểm số ngày hôm nay cũng sẽ quyết định đến chỗ ngủ tối nay, hy vọng mọi người đừng khách sáo, hãy phát huy tinh thần ganh đua, mạnh dạn thách đấu những nhóm đang dẫn đầu nhé!" Hướng Bội Lôi siết chặt nắm tay, giơ lên làm một động tác cổ vũ.
Mọi người vừa nghe xong thì lập tức sôi nổi hẳn lên, Ngô Kỳ bị Nhiếp Bình Nhiên che miệng vẫn không ngừng kêu: "Tôi không muốn ngủ trong hang núi nữa đâu!"
Giọng hắn ồm ồm có hơi buồn cười nhưng lại nói lên tiếng lòng của tất cả mọi người. Nghiêm Trung Triết hỏi MC: "Thử thách cụ thể như thế nào?"
Hướng Bội Lôi đưa ánh mắt nhìn về phía xa: "Luật chơi hơi phức tạp một chút, chi bằng chúng ta ngồi xuống rồi nói."
Trấn cổ có một sân khấu lớn, là nơi dân làng thường đến xem hát hoặc biểu diễn. Ekip chương trình sắp xếp mọi người đến đó.
Sân khấu cũng được làm từ gỗ, không gian rộng rãi, mùa đông ấm, mùa hè mát. Trừ Hà Thanh Hà và Phó Sâm ra, các nhóm khác vừa ngồi xuống đã lập tức thở phào thoải mái.
"Cuối cùng cũng cảm nhận được sự dễ chịu của xã hội văn minh rồi." Ngô Kỳ rõ ràng là một người mẫu sống nhờ gương mặt và vóc dáng, vậy mà lại là người nói nhiều nhất.
"Cảm giác từ người tiền sử tiến hóa thành nhân loại hiện đại thế nào?" Người đàn ông cứng cỏi Tả Văn Phong cũng bật cười.
Ngay cả Nhiếp Bình Nhiên cũng nói: "Tôi không muốn thành người rừng ở hang đá nữa đâu."
Hà Thanh Hà nghe mà thấy thấp thỏm không yên. Hiện tại nhóm của anh và Phó Sâm đang dẫn đầu điểm số, một nửa điểm của họ cũng đã rất cao rồi, các nhóm khác chắc chắn sẽ nhắm vào họ để thực hiện thử thách.
Bọn họ nhất định phải giữ vững số điểm này, anh cũng không muốn đi ngủ ở hang đá.
Những thiếu nữ dân tộc trong trang phục truyền thống bưng điểm tâm và món ngọt lên, đặt trước mặt từng người rồi mời họ thưởng thức.
Các món được bưng lên đều là những món ngọt giải nhiệt phổ biến ở vùng Tây Nam, chỉ có điều đã được cải biên kha khá. Phần nguyên liệu ngày càng phong phú, mang đậm phong cách "đu trend" trên mạng, hương vị cũng hợp khẩu vị giới trẻ hơn.
Hà Thanh Hà bưng lên một bát chè viên khoai môn lạnh, dùng muỗng múc một miếng nếm thử.
Những viên chè tròn trịa trắng mềm ngâm trong lớp đá bào pha sữa, ăn kèm với khoai môn nhuyễn ngọt mịn, bỏ vào miệng lập tức cảm nhận được sự mát lạnh xuyên thấu đến tận đỉnh đầu. Sau cơn lạnh buốt, vị ngọt còn đọng lại trong miệng khiến mọi mệt mỏi và oi bức như tan biến.
Hà Thanh Hà quay sang nói với Phó Sâm: "Cái này ngon lắm, anh nếm thử đi."
Phó Sâm nhấp một ngụm trà mát, đáp: "Ừm."
Bên đối diện, Nhĩ Đông cầm một phần thạch đường đen, múc một thìa, cố ý thêm vào vài quả nho khô, rồi đưa đến trước miệng Quảng Quân: "Bảo bối, nào, a—"
Quảng Quân ngoan ngoãn há miệng, Nhĩ Đông đút cho y ăn, cười hỏi: "Ngon không?"
Quảng Quân nuốt xuống, mắt sáng rực rỡ, gật đầu: "Ngon lắm." Rồi còn nũng nịu nói: "Em muốn ăn nữa."
Nhĩ Đông lập tức múc thêm một thìa cho y.
Hà Thanh Hà nhìn cảnh tượng trước mắt mà ngẩn người.
Nói đến chuyện phát "cẩu lương" vẫn là cặp nổi tiếng trên mạng xã hội này lợi hại nhất, chỉ ăn một chén thạch cũng làm cho người ta thấy ngọt như mía lùi, ai nhìn cũng phải mỉm cười.
Hà Thanh Hà cúi đầu nhìn chè viên trong tay. Anh và Phó Sâm khi ăn cũng sẽ nghĩ đến nhau, nhưng nhiều nhất cũng chỉ dừng lại ở việc gắp thức ăn cho đối phương, chuyện tự tay đút thì tuyệt đối không thể xảy ra.
Phó Sâm uống trà mát. Nói là trà nhưng thực chất là nước nấu từ lá cây đặc trưng trên núi, đã được cải biến bỏ thêm bạc hà, chanh và mật ong, nhưng hậu vị vẫn có chút đắng nhẹ. Ngoài Phó Sâm ra thì không ai chọn uống.
So với hương vị, Phó Sâm quan tâm đến chuyện có tốt cho sức khỏe hay không hơn.
Giống như Hà Thanh Hà, Phó Sâm vừa ăn vừa quan sát người khác. Nhưng hắn không nhìn cặp đôi mạng nổi tiếng, mà lại chú ý đến hai diễn viên.
Nghiêm Trung Triết và Tả Văn Phong đều là diễn viên kỳ cựu, từng đi khắp nơi theo đoàn phim, kiến thức phong phú. Hai người đang thảo luận về một ly thạch mát.
"Trong này có thêm rượu nếp đấy, cảm giác khá ổn." Nghiêm Trung Triết nói.
Tả Văn Phong do hình tượng nên thường đóng vai nam nhân mạnh mẽ, vóc dáng rắn chắc. Anh cầm lấy ly thạch mát, cơ bắp ở cánh tay nổi lên khi cử động, cái ly trông như món đồ chơi trong tay anh. Tả Văn Phong cười với Nghiêm Trung Triết: "Em còn nhớ lần đó quay phim, trời nắng gắt quá, hai đứa mình ăn chung một ly giống vậy không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!