Chương 16: (Vô Đề)

Nhưng lần này, hắn lại hỏi: "Em đang nghĩ gì vậy?"

Hà Thanh Hà không tiện nói thật là mình vẫn còn nghĩ đến hoạt động trúng thưởng, chỉ có thể mím môi lắc đầu.

May là Phó Sâm rất tôn trọng cảm xúc của anh, thấy anh có vẻ không tập trung cũng không làm phiền, ngược lại còn giúp anh xoay người, thoải mái tựa đầu vào gối.

Xong việc, Phó Sâm cũng không vội rời đi, mà nằm cạnh Hà Thanh Hà.

Hà Thanh Hà liếc nhìn điện thoại trên đầu giường, bình tĩnh nói: "Cũng muộn rồi."

Ý là muốn đi ngủ.

Phó Sâm giơ tay xoa giữa hai lông mày, trả lời bằng giọng mũi: "Ừm."

Miệng thì đồng ý, nhưng người vẫn không có ý định rời đi.

Hà Thanh Hà mở to mắt, nằm bên cạnh Phó Sâm, vai kề vai, lặng lẽ đếm cừu trong đầu. Đếm đến con thứ năm mươi, anh ngồi dậy, vươn người qua gối của Phó Sâm để lấy đồ ở đầu giường bên kia.

Phó Sâm ngẩng đầu, chỉ kịp thấy làn da trắng lóa lướt qua trước mắt mình.

Hà Thanh Hà tìm được kính của Phó Sâm, dùng ngón tay móc lại rồi nhẹ nhàng đeo lên cho hắn.

Tầm nhìn mờ mịt bỗng chốc trở nên rõ ràng. Lúc này, Phó Sâm có thể thấy rõ khuôn mặt ửng đỏ của Hà Thanh Hà cùng hàng mi dày rậm.

Lông mi dài như quạt khẽ rung, như muốn che đi ánh mắt đang dao động.

Hà Thanh Hà dịu giọng, dùng kiểu nói chuyện dỗ dành trẻ con: "Em buồn ngủ rồi, muốn đi ngủ."

Phó Sâm nói: "Vậy em ngủ đi."

Hà Thanh Hà muốn hỏi "Anh không đi à?" nhưng lại không dám nói ra, sợ giống như đang đuổi người, chỉ đành thất vọng nằm xuống lại, nhìn trần nhà ngẩn người.

Không biết đã có bao nhiêu người chia sẻ bài viết của anh, tài khoản tăng bao nhiêu lượt theo dõi, thứ hạng trên hot search có tụt xuống không.

Hà Thanh Hà rất giỏi ngẩn ngơ, thường xuyên nhìn chằm chằm vào một chỗ mà thả hồn đi nơi khác, không ai biết anh đang nghĩ gì.

Mà trùng hợp là, Phó Sâm cũng có lúc như vậy.

Dùng thuật ngữ máy móc mà nói, là "treo máy".

Hai người nằm trên giường, mỗi người đều thả lỏng tâm trí, yên tĩnh hòa hợp. Không biết qua bao lâu, Phó Sâm nhấn nút khởi động lại, ngồi dậy từ trên giường.

Ánh mắt Hà Thanh Hà lấy lại tiêu điểm, nhìn theo Phó Sâm rời giường.

Vì phép lịch sự, Hà Thanh Hà cũng bước xuống, tiễn Phó Sâm ra đến cửa.

Phó Sâm không vội đi, quay lại bình tĩnh nói với Hà Thanh Hà: "Tuần sau phải đi ghi hình chương trình."

Hà Thanh Hà hiểu ý hắn, nói: "Anh lập danh sách cho em, em sẽ chuẩn bị theo."

Nếu có thể, Phó Sâm sẽ làm bảng biểu cho mọi khía cạnh cuộc sống, rõ ràng, tiện lợi.

Phó Sâm nói: "Không cần, sẽ có người đến xử lý, em chỉ cần nói yêu cầu thôi."

Phó Sâm luôn có thể sắp xếp mọi việc chu đáo, Hà Thanh Hà gật đầu, bình tĩnh dặn dò: "Ừ, anh cũng đừng làm việc quá sức."

Phó Sâm cần dành thời gian cho show thực tế, chắc chắn sẽ làm chậm tiến độ công việc khác.

Phó Sâm nhìn Hà Thanh Hà một cái, nói: "Chúc ngủ ngon."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!