Trợ lý sẽ không dám ở trước mặt hắn công khai bàn tán về chương trình, những người khác trong công ty dường như cũng không có thói quen xem các chương trình giải trí, cả ngày hôm đó đều không có gì khác biệt so với thường lệ.
Trợ lý Hoàng lại còn bận rộn hơn nhiều, rất ít người trong công ty biết Phó Sâm đang tham gia chương trình thực tế nên cậu ta sẽ là người chịu trách nhiệm hoàn toàn về mọi vấn đề liên quan đến nó.
Phó Sâm không phải là người keo kiệt, hắn còn trích tiền lương cá nhân của mình để trả thêm cho trợ lý Hoàng.
Trợ lý Hoàng đối với chuyện sếp tham gia chương trình thực tế rất vui vẻ, được tăng lương lại càng cố tận tâm tận lực mà làm. Hôm nay, sau khi phát hiện những bình luận không phù hợp, cậu ta đã ngay lập tức ra tay xóa các bài đăng.
Bảo vệ sự riêng tư của sếp và phục vụ sếp là trách nhiệm không thể trốn tránh của mọi trợ lý.
Ngoài ra, những bình luận gọi ông chủ là bọn tư bản đáng bị treo cổ lên đèn đường cũng bị san bằng hết.
Đối với tư bản, cứ để nhân viên của họ âm thầm nguyền rủa trong lòng là được rồi.
Sau khi trợ lý Hoàng xử lý xong những chuyện này, đúng lúc cũng thấy được thảo luận về "Bá tổng kiều thê".
Những nhân viên phụ trách hỏi trợ lý Hoàng liệu những cái này có cần phải giải quyết luôn không, trợ lý Hoàng do dự một chút rồi trả lời: "Không cần."
Không biết trợ lý Hoàng nghĩ gì mà sau đó cậu ta đăng ký tài khoản và bấm thích tất cả các bình luận.
×
Trên mạng sôi nổi bàn luận về chương trình là thế còn cuộc sống thực tế thì vẫn bình lặng như bao ngày.
Tối nay Phó Sâm không có lịch trình xã giao nào nên tài xế đưa hắn về nhà.
Hắn bước vào nhà, Hà Thanh Hà đã về từ lâu, chuẩn bị bữa tối và đang đợi hắn.
Phó Sâm như thường lệ ngẩng đầu nhìn Hà Thanh Hà, sau đó đứng khựng lại.
Trên mặt Hà Thanh Hà nở nụ cười ôn hòa, đôi mắt rũ xuống, vẻ mặt như hoa đào, dịu dàng và yên bình.
Lúc này, anh đang mặc tạp dề.
Phó Sâm chưa bao giờ thấy Hà Thanh Hà mặc tạp dề.
Bình thường Hà Thanh Hà sẽ nấu bữa tối, nhưng vì bận việc nên Phó Sâm hầu như chưa từng thấy dáng vẻ anh ở trong bếp. Ngay cả khi thỉnh thoảng họ ăn cơm ở nhà vào cuối tuần, Hà Thanh Hà vẫn luôn nói không cần giúp đỡ, còn Phó Sâm cũng hiếm khi đến gần khu vực bếp.
Nhưng hắn chắc chắn rằng Hà Thanh Hà chưa từng mặc tạp dề.
Bình thường, nấu ăn sẽ làm bẩn quần áo, nhưng mỗi lần Hà Thanh Hà ra cửa chào hỏi, anh đều sạch sẽ từ đầu đến chân, khói bếp cũng không dính lên người anh, lúc nào cũng luôn nhẹ nhàng khoan khoái như sương sớm.
Hôm nay Hà Thanh Hà lại mặc tạp dề.
Phó Sâm nhìn chằm chằm tạp dề trên người Hà Thanh Hà. Nó có màu vàng nhạt, sáng như màu vàng của chim vàng anh và không có hoạt tiết, nhưng màu sắc lại trùng với chiếc áo sơ mi bên trong nên trông có chút kỳ lạ.
Hà Thanh Hà ngượng ngùng không nói nên lời. Mọi người trên mạng đều nói màu hồng sẽ có hiệu quả tốt nhất. Anh nhìn rất lâu nhưng lại ngại chọn màu hồng nên đã chọn màu vàng.
Cư dân mạng nói rằng tạp dề là vật dụng không thể thiếu của một người vợ đảm đang.
Hà Thanh Hà cúi đầu, đưa tay ra. Sau khi chờ đợi một hồi lâu vẫn chưa nhận được quần áo từ tay Phó Sâm, anh mới ngẩng đầu lên.
Phó Sâm vẫn đứng nhìn chiếc tạp dề trên người chồng mình.
Phó Sâm không bao giờ biểu lộ cảm xúc trên mặt nên Hà Thanh Hà không biết hắn đang nghĩ gì. Thậm chí anh còn không dám hỏi xem chiếc tạp dề có đẹp không, chỉ có thể dùng ánh mắt trông mong nhìn Phó Sâm.
Cuối cùng Phó Sâm cũng cử động, từ từ cởi áo khoác ra. Bình thường hắn hành động khá lưu loát, nhưng hôm nay lại đặc biệt chậm chạp, dường như phải mất cả năm trời hắn mới đưa được áo khoác của mình cho Hà Thanh Hà.
Trang phục tinh xảo rơi vào tay anh, mùi gỗ quen thuộc xộc vào mũi, Hà Thanh Hà thở phào nhẹ nhõm. Anh vô thức nhìn vào cổ tay áo và cổ áo, quả nhiên nhìn thấy họa tiết thêu ẩn mà cư dân mạng nhắc đến.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!