Bầu không khí trầm xuống trong nháy mắt, Lâm An chớp chớp đôi mắt ngây thơ con nai tơ, nhìn chằm chằm vào gương mặt Mục Nam Dữ để quan sát từng biểu hiện nhỏ xíu của cậu, cậu ta mong cho cậu cảm thấy không vui, thậm chí tức giận luôn thì càng tốt.
Lâm An đứng nhìn cậu thoải mái ngồi trên ghế, quay mặt sang nhìn Bạch Cảnh Đàm, tóc mái che mất đôi mắt hạnh đen nhánh nên không thấy rõ sắc mặt của cậu.
Một lúc sau, cậu ta nghe Mục Nam Dữ chậc lưỡi một tiếng.
Nghe có vẻ khinh thường với hơi khó chịu.
Lâm An vui vẻ, lập tức mở điện thoại ra, còn cố tình đơm thêm mấy câu nữa.
"À! Dữ ca, hình như bình chọn kết thúc rồi đó! Bạn anh mua phiếu trên Taobao nên chắc là được nhiều lượt bình chọn lắm ——"
Kết quả bình chọn nam thần.
Bạch Cảnh Đàm 2050 phiếu.
Mục Nam Dữ 2050 phiếu.
Mấy con số không khác lắm với lúc nãy, không hề có xíu dấu hiệu nào của việc đập tiền mua bình chọn.
Vừa giây trước Lâm An còn âm thầm vui sướng thì giờ lại hối hận, tự nhiên thấy gượng gạo sượng trân.
Cậu ta cứ nghĩ mình nhìn nhầm rồi, còn load lại trang web mấy lần.
Sao có thể chứ, rõ ràng vừa nãy cậu ta thấy Bạch Cảnh Đàm dùng Taobao mua cái gì đó mà.
Âm thanh ngón tay gõ lên mặt bàn nặng nề, kéo tâm tình đang hoảng hốt của Lâm An trở lại bình thường.
Cậu ta hoang mang nhìn Mục Nam Dữ: Dữ ca......
"Cậu vừa nói cái gì cơ? Bạch Cảnh Đàm mua phiếu á?"
Ta......
Mục Nam Dữ đẩy nhẹ cánh tay Bạch Cảnh Đàm mấy cái, cười cười nói:
"Sao tôi không biết cậu rảnh rỗi nhàm chán tới vậy nhỉ? Đầu tiên là bảo Quan Phương giải thích trên diễn đàn, để mọi người bỏ phiếu cho tôi, xong bây giờ lại đập tiền mua bình chọn? Cậu dư tiền quá hả, hay là bị ấm đầu?"
Mục Nam Dữ khẽ chớp đôi mắt hạnh sáng ngời, đột nhiên chuyển tầm mắt nhìn sang gương mặt Lâm An, ánh mắt sắc bén hơn mấy phần, lộ rõ sự lạnh lùng.
"Bạch Cảnh Đàm tất nhiên sẽ không rảnh rỗi nhàm chán tới vậy. Cậu nói cậu ấy làm đề thì tôi tin, chứ bảo cậu ấy mua bình chọn còn lâu tôi mới tin, nếu cậu ta thật sự nhàm chán tới vậy thì tôi phải biết từ lâu rồi."
Sắc mặt Lâm An nháy mắt đỏ lên:
"Dữ ca anh nghe em giải thích, em thật sự thấy cậu ta mua vé mà —— anh có thể lên trang web mà xem, chắc là do điện thoại em bị lag nên mới không thấy thôi!"
Mục Nam Dữ hừ cười một tiếng, tiện tay lấy điện thoại ra, còn chưa kịp mở cái diễn đàn kia lên thì cánh tay đã bị người khác ấn xuống.
"Tôi mua bình chọn đó."
Mục Nam Dữ hơi ngẩn người, bất ngờ quay qua nhìn Bạch Cảnh Đàm, trong mắt tràn ngập vẻ không thể tin được.
"Cậu mới nói cái gì đó? Bớt nói khùng nói điên đi nha."
"Tôi nói là, tôi mua bình chọn."
Tiếng nói lạnh lùng đều đều của Bạch Cảnh Đàm vừa dứt, Lâm An lập tức thốt lên với vẻ đắc thắng.
"Thấy chưa Dữ ca! Em bảo cậu ta mua phiếu mà! Còn có tin tốt này nữa nè Dữ ca, cậu ta được bình chọn làm hoa khôi đó, mắc cười chết em rồi hahahaha, một thằng con trai mà lại là hoa khôi hahahaha..."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!