Lúc Lam Y ở đó không có đem vỏ sò cột vào dây mây treo lên, cậu tính toán lấy về cải biến một chút.
Cậu cũng đột nhiên nghĩ đến tối mai còn có thể đi tiếp, cho nên mang vỏ sò trở về.
Bây giờ cậu dựa vào cửa sổ, nâng vỏ ngắm nhìn nó dưới ánh sáng.
Vỏ sò dưới ánh mặt trời phản chiếu ra những tia sáng vụn vặt, bên trong là hàng chữ
"Lam Y và Mạc Lâu vĩnh viễn đều là bạn tốt" cũng có ánh sao lấp lánh.
Cậu cười ngọt ngào.
Lam Y cầm kim tuyến cùng hạt châu, ngồi ở bên cửa sổ nghiêm túc cùng vỏ sò xâu lại.
Lông mi màu vàng theo động tác nhẹ nhàng rung động, bộ dáng nghiêm túc này rơi vào trong mắt Mạc Lâu dừng bên cửa sổ.
Hắn đã đến được một lúc, là sapphire quá nghiêm túc, không chú ý đến.
Hắn dừng ở bên cửa sổ, không có lên tiếng quấy rầy Lam Y, mà là im lặng nhìn động tác của Lam Y.
Lam Y đối với Mạc Lâu không đề phòng, đã quen với Mạc Lâu tới gần.
Cho nên chờ xâu xong, cậu mới chú ý tới cửa sổ có một bóng đen, cao hứng ngẩng đầu kêu: Anh.
Cậu giơ vỏ sò trong tay lên, mang theo biểu cảm đắc ý:
"Anh xem em xâu chuỗi có đẹp không?"
Mạc Lâu khẽ cười rộ lên: Đẹp lắm.
Được khẳng định Lam Y cẩn thận thu lại, sau đó lui ra để Mạc Lâu tiến vào.
Mạc Lâu vẫn như thường ngày, thu cánh nhảy vào.
Lam Y vừa tiến vào một bên liền nhào vào trong ngực hắn, hắn đưa tay ôm lấy cậu.
Mỗi lần hắn đến, Lam Y đều nhào vào trong ngực hắn như vậy, giống như mèo nhỏ mà nhân loại hay nuôi vậy.
Lam Y ngày nay không học được kiến thức mới của bộ tộc tinh linh, mà lặp đi lặp lại kiến thức cũ.
Cậu cầm lấy cung tiễn có chạm khắc ma pháp độc quyền của mình, kéo cung lên, ma pháp năng lượng hội tụ thành lam sắc tiễn nhắm vào một gốc cây cách đó trăm dặm.
Gió nhẹ thổi qua mái tóc vàng rủ xuống bên tai cậu, mũi tên cũng theo trận gió này bay đi.
Bởi vì phóng thích ma pháp làm trường bào màu trắng tinh khiết của Lam Y phất lên.
Sau khi áo choàng trở về vị trí cũ, mũi tên đã bay đến đích.
Tinh linh nhất tộc sử dụng vũ khí là cung tiễn, còn có các loại ma pháp trận.
Lam Y bởi vì lúc sinh ra xuất hiện sai lầm dẫn đến vũ lực kém một chút, nhưng ở trong tộc cũng rất lợi hại.
Mà năng lực sử dụng ma pháp trận của cậu lại càng thuần thục.
"Thật lợi hại nha! Lam Y."
Không biết tinh linh tóc đỏ xuất hiện lúc nào, vỗ tay nói.
Lam Y nghe được lời khen ngợi của hắn, lông ngốc buông xuống lập tức dựng thẳng lên: May mắn, may mắn. Cậu quay lại nhìn thấy tinh thần tóc đỏ, rất ngạc nhiên khi thấy:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!