Chương 25: (Vô Đề)

Ngoại truyện

Sau khi Lý Thừa Thù đăng cơ, ta cũng thuận lợi trở thành hoàng hậu.

Nhưng ta làm hoàng hậu suốt ngày nhàn đến phát hoảng, còn Lý Thừa Thù thì bận đến không ngừng nghỉ.

Việc đầu tiên hắn làm khi lên ngôi hoàng đế là xử lý biên cảnh.

Hắn phái Cố Vân Mặc làm sứ thần, đến biên cảnh đàm phán hòa bình với Bắc Thần.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!

📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Nhưng thực tế, là để hắn ta lén đưa Lý Nhược Hủ về, sau khi thành công, lập tức xuất binh quyết chiến với Bắc Thần.

Hắn nói: "Nam Tấn không cắt đất không bồi thường, càng không cần dựa vào thủ đoạn hòa thân để duy trì hòa bình bề ngoài, chỉ có chiến tranh mới đổi lấy được hòa bình thật sự, cho nên dù phải đổ m.á. u cũng phải đánh, đánh cho Bắc Thần khiếp sợ run rẩy, chiến tranh tự nhiên sẽ dừng lại."

Quả nhiên, sau khi Cố Vân Mặc cứu Lý Nhược Hủ về thành công, chiến tranh bùng nổ ngay lập tức.

Nhưng lần này, quân đội Nam Tấn không còn lùi bước, không sợ đổ máu, không sợ hy sinh, chỉ có tiến lên.

Một tháng sau, Bắc Thần tổn thất nặng nề, lương thảo cũng tiêu hao gần hết, chỉ có thể chủ động rút quân không dám xâm phạm nữa.

Nam Tấn thắng.

Ngày Lý Nhược Hủ trở về, ta đang tính sổ sách.

Dần dần quen với công việc trong cung, ta phát hiện làm hoàng hậu không nhàn rỗi như ta tưởng tượng, toàn bộ công tác hậu cần trong hoàng cung đều do một mình ta phụ trách, ta còn phải lo việc tài chính, đúng hạn phát lương cho cung nhân.

Đang tính đến đầu váng mắt hoa thì ta thấy Lý Nhược Hủ, mắt lập tức sáng lên.

Nhân công! Nhân công sống sờ sờ!

Lý Nhược Hủ nhìn thấy ta cũng rất vui mừng, vừa định tâm sự thì đã bị ta ấn xuống trước bàn làm việc, bắt đầu giúp tính sổ sách.

Nàng ấy ngẩn ra, đầy phẫn nộ mà kêu ca: "Cố Vân Dao, ta khó khăn lắm mới về được, ngươi lại đối xử với ta như vậy sao?"

Ta mơ hồ gật đầu: "Ừm ừm ừm, tốt tốt tốt, ngoan, giúp ta tính sổ sách trước đã."

Lý Nhược Hủ: "...

"Cuối cùng cũng tính xong sổ sách, hai đứa ta ôm nhau khóc lóc. Lý Nhược Hủ:"Hu hu... Dao Dao, ta rất nhớ ngươi!"

Ta: "Cuối cùng cũng tính xong sổ sách rồi, khó quá, trước kia ta vốn đã dốt toán, hu hu hu..."

Lý Nhược Hủ đẩy ta ra.

"Cố Vân Dao, ngươi khóc vì cái này!"

Ta ngượng ngùng, im lặng, không nói gì.

Thực ra Cố Vân Mặc đã viết thư kể hết mọi chuyện cho ta từ lâu, ta cũng đã khóc mấy lần rồi, giờ không còn cảm xúc nữa.

Để dỗ Lý Nhược Hủ, ta ngủ cùng nàng ấy mấy ngày, đuổi cả Lý Thừa Thù ra khỏi phòng.

Đến ngày thứ năm, Lý Thừa Thù cầm thánh chỉ ban hôn đến, Lý Nhược Hủ mới vui vẻ hớn hở đi tìm Cố Vân Mặc.

Lý Nhược Hủ vừa đi, Lý Thừa Thù lập tức nhào tới chỗ ta, hắn vùi đầu vào lòng ta, hít một hơi thật sâu, rồi lộ ra vẻ mặt thỏa mãn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!