"Đánh cái gì mà đánh?" Thần Vương níu nàng lại,
"Tiểu cô nương như cô thì làm sao đánh lại nổi mấy thằng to xác?"
Cửu Châu rướn lên trước vài bước, gỡ cổ áo mình ra khỏi tay Thần Vương, Huynh đừng kéo ta!
Nàng xoay người nhặt một khúc cây to ở dưới đất lên, kế đó xách váy, hùng hục xông ra ngoài.
Bé thỏ trắng mềm mại đã biến thành thỏ răng sắt biết cắn người.
Thần Vương nhìn bước đi với khí thế hùng hổ của nàng, thong thả dựa vào thân cây.
Vương gia. Người hầu nấp ở góc khuất gần đó đi tới bên cạnh hắn,
"Vậy...! vậy phải làm sao bây giờ?"
Còn làm sao nữa?
Thần Vương thấy cô nhóc chỉ còn cách mấy tên đàn ông đang buông lời đàm tiếu vài bước,
"Đi đánh phụ đi, đứa nào cũng có đầu cũng có mắt, không biết dùng à?"
Lúc Cửu Châu đến gần ba người đàn ông kia, bọn họ còn đang ba hoa khoác lác rần trời.
"Luận tài đức thì Tề Vương điện hạ vẫn khiến mọi người khâm phục." Người đàn ông áo xanh cao giọng nói,
"Có gì mà không dám nói, Thần Vương vô học vô nghề, hỉ nộ vô thường..."
Á! Chưa dứt lời, sau lưng truyền đến cơn đau thấu xương, có người đánh lén hắn ta.
"Kẻ nào to gan vậy hả?" Hắn ta đau đến nhảy cẩng lên, vừa ngoái lui thì trông thấy một thiếu nữ ngây thơ cầm một khúc cây to trong tay
"Cô gái này, vô duyên vô cớ, tại sao lại..."
"Ai bảo các người nói xấu sau lưng người khác!" Cửu Châu huơ huơ khúc cây, giơ lên rồi quất xuống ngay, khúc cây xẹt qua không trung tạo ra tiếng xé gió vô cùng đáng sợ.
Người đàn ông bị dọa khiếp đến nỗi ngã lộn nhào, trong nhóm đó có một người kịp thời phản ứng lại, toan giật lấy khúc gỗ trên tay Cửu Châu, nhưng lại bị nàng quất vào đùi.
Đàn ông không dễ rơi lệ, nhưng đó là do chưa chạm đến chỗ đau mà thôi.
"Con điên nhà nào đấy, đồ vô giáo dục, nếu đã thế thì chúng ta không cần phải quan trọng lễ tiết nữa!"
Dứt lời, ba tên đàn ông vây quanh Cửu Châu ở giữa, hằm hằm giơ tay định cho nàng biết thế nào gọi là đàn ông là trời, phụ nữ yếu ớt.
Nhưng chỉ một khắc sau, ba người bọn họ giống như nện vào tảng đá, cả ba đều bị người ta đạp văng ra ngoài.
Ba người nằm sõng soài trên mặt đất, thảm thiết kêu rên ầm trời.
Hóa ra con điên này còn dẫn theo trợ thủ.
Một đám người nhào vào đánh ba tên thư sinh trói gà không chặt như bọn hắn, các ngươi không sợ bị nói là vô đạo đức hả?
"Ba tên đàn ông lại đi ăn hiếp một cô gái yếu đuối." Mấy người đàn ông mặc võ trang bước tới, một tay xách ba tên này lên, nghiêm giọng nói,
"Các người thân là con dân triều đình, nhưng lại dám tùy tiện nghị luận về hoàng thất, đáng bị tội gì?"
Vừa dứt lời, không chờ ba người kia cãi lại, sau khi đánh cho ba tên đó khóc đến kêu cha gọi mẹ, người kia móc dây thừng ra trói bọn chúng lại cùng một chỗ,
"Theo chúng ta đến nha môn."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!