Chương 6: (Vô Đề)

Ta chỉ có thể trơ mắt nhìn người thân vì mình mà chịu khổ.

Giờ đây, nước mắt ta đã cạn khô, chỉ còn lại m.á. u lệ tuôn rơi.

Lúc này ta mới hiểu, Giang Dự Hoài muốn đối phó không chỉ mình ta.

Hắn muốn nhắm vào thế lực phía sau ta.

Ví dụ như đại sư huynh, ví dụ như cha ta, và cả Lạc gia quân.

Ngày thứ ba sau khi ta chết.

Vị tân đế bắt đầu tuyển tú nữ lấp đầy hậu cung.

Từng đoàn thiếu nữ xinh đẹp được đưa vào cung, mặc cho Giang Dự Hoài lựa chọn.

Hôm nay, ta cảm thấy hồn phách mình mạnh hơn một chút.

Ví dụ như, khi Giang Dự Hoài phê duyệt tấu chương, ta có thể tạo ra một trận gió âm quấy nhiễu hắn;

Hoặc khi có người đưa họa sách tú nữ tới, ta có thể ngáng chân hắn một cái.

Nhìn những bức họa trắng như tuyết bay đầy trời, ta cảm thấy rất vui vẻ.

Nhưng, ta cũng có chuyện không vui.

Ví dụ như những tú nữ được Giang Dự Hoài lựa chọn, ta nhìn thế nào cũng thấy quen mắt.

Nhưng ta lại không thể nhớ nổi đã gặp nàng ta ở đâu.

Ta cảm thấy buồn bực trong lòng..............................

Ngày thứ tư sau khi ta chết.

Cha ta

- vị tướng quân năm nào

- đến hoàng cung.

Vừa vào Dưỡng Tâm điện, ông ấy liền quỳ xuống hành lễ.

Nhưng Giang Dự Hoài lại giả vờ như không nhìn thấy, cứ cúi đầu phê duyệt tấu chương.

Cha ta vì triều đình mà xông pha trận mạc nhiều năm, chân có bệnh cũ, không thể quỳ lâu được.

Nhìn cảnh tượng đó, ta đau lòng khôn xiết, quỷ khí trong người tăng vọt, ta vung tay đánh rơi tấu chương trong tay Giang Dự Hoài.

Hắn nhíu mày, ngẩn người ra một lúc rồi mới hoàn hồn.

Lúc này mới như vừa phát hiện ra cha ta, kinh ngạc nói:

"Nhạc phụ đại nhân đến rồi, sao không có ai bẩm báo, mau ban cho ngồi."

Giả nhân giả nghĩa!

Trong lòng ta thầm mắng hắn một câu.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!