Chương 48: Cận Thời Dược, anh là mối tình đầu của em

Editor: Nơ

Mạnh Ly đột nhiên phản ứng khá dữ dội, ngay cả sắc mặt cũng tái nhợt vì sợ hãi. Phương Thiến nhận ra có điều gì đó không ổn nên nhanh chóng cầm điện thoại lên.

Ngay khi nhìn thấy tấm ảnh máu me bên trong, Phương Thiến vốn luôn gan dạ đã giật mình hét toáng, hai mắt nhắm tịt.

Trời ơi!!!

"Kẻ nào vô nhân tính quá vậy!"

Phương Thiến nhanh tay khóa màn hình điện thoại của Mạnh Ly với tốc độ ánh sáng, vỗ ngực mình trấn an rồi chửi ầm lên:

"Cái này có khác đếch gì phần tử khủng bố đâu! Hành hạ động vật tới chết, đúng là biến thái!!!"

Con vật trong tấm hình bị chặt thành nhiều khúc nhỏ, toàn bộ nội tạng bị moi ra cắt nhừ, nát bét đến nỗi khó có thể xác định được chúng thuộc bộ phận nào. Nhiêu đây cũng đủ cho thấy thủ đoạn của đối phương tàn nhẫn ra sao.

Mà dòng chữ kia… còn làm người ta sởn tóc gáy hơn nữa.

Ly Ly, là ai thế? Phương Thiến rất lo lắng,

"Rốt cuộc là ai mà có thể đáng sợ như vậy? Ngang nhiên gửi cho cậu loại tin nhắn đe dọa này? Có khi nào cậu gây thù chuốc oán với ai không…?"

Lời còn chưa dứt, Phương Thiến dường như ý thức được một điều, lập tức hít sâu:

"Chẳng nhẽ… Là mẹ cậu?"

Mạnh Ly từ trước đến nay đều rất lành tính, phàm là người từng tiếp xúc với cô đều nhận xét như vậy. Cô luôn nỗ lực tiến bộ từng ngày để được công nhận dù trong học tập hay cuộc sống.

Trên người cô dường như có một sức hút vô cùng đặc biệt, không chỉ ngoại hình nổi bật, năng lực vượt trội mà còn cả sự quyến rũ trong tính cách. Phương Thiến vẫn nhớ rõ, thời đại học còn có con gái theo đuổi Mạnh Ly.

Làm sao một cô gái tốt như vậy lại có thể gây thù chuốc oán với người khác?

Nếu phải kể một người ghét Mạnh Ly nhất, thì ngoài mẹ cô còn ai vào đây?

Đặc biệt là sau khi trải qua vụ việc tranh chấp ồn ào trước đó, Mạnh Ly liền nhận được tin nhắn đe dọa.

Mạnh Ly nhìn chằm chằm vào điện thoại, trầm ngâm một lúc, cuối cùng lấy hết can đảm cầm điện thoại mở khóa lần nữa.

Cô hít thở sâu, lấy tay che tấm ảnh nồng mùi máu tanh phát khiếp kia, đọc kỹ nội dung văn bản.

Số điện thoại này là số lạ từ Nam Thành.

Cô nhấn số gọi.

Theo bản năng nín thở…

Tuy nhiên, giây tiếp theo, một giọng nữ máy móc lạnh lùng vang lên:

"Thuê bao quý khách vừa gọi không có…"

Số điện thoại không có.

Mạnh Ly nghe được âm thanh này, lỗ chân lông khắp người như nở hết ra, gai ốc dựng đứng, giống như có một cơn gió lạnh buốt xương thổi qua sống lưng.

Lưu Ngọc Cầm quả thật sẽ hận chết cô, nhưng với tình trạng hiện tại của bà ta, ngay cả việc tự bảo vệ bản thân cũng không thể thì làm sao có thể làm ra mấy chuyện hại người mà chẳng có lợi cho mình.

Chỉ có một người…

Chắc là… Mạnh Tinh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!