35: Đừng động vào Mạnh Ly
Ban ngày ban mặt nhưng đôi vợ chồng nào đó đã chăm chỉ "cày cuốc
"mấy chập không biết mệt mỏi. Đúng là tội lỗi, tội lỗi. Đặc biệt là sau khi cúp điện thoại, Cận Thời Dược còn điên cuồng hơn nữa. Anh đè cô xuống bồn rửa mặt, giống như đang kìm nén một cảm xúc sắp bùng nổ, nghiến răng nghiến lợi cắn vào tai cô, gầm nhẹ: Thật sự muốn"làm
"chết em. Chữ cái kia gần như được phát ra từ kẽ răng, rõ ràng rành mạch. Anh đã cởi bỏ hoàn toàn lớp áo khoác dịu dàng thường ngày của mình, miệng lưỡi giờ đây toàn là những lời lưu manh khiến người ta đỏ mặt. Mạnh Ly ngoắc tay về phía anh, cười khiêu khích:"Vậy anh tới đây."
Và bài học nhận được sau đó là:
Ở phương diện này, chúng ta thực sự không nên thách thức lòng tự tôn của đàn ông, sức lực và ham muốn chiến thắng của họ mạnh mẽ đến đáng sợ.
Cuộc vật lộn qua đi, rốt cuộc cũng trở về yên tĩnh.
Hai người ở khách sạn nghỉ ngơi. Đến trưa, dì Trương gọi điện thoại cho Mạnh Ly, hỏi chuyện giữa cô và Cận Thời Dược thế nào rồi, đã làm lành chưa.
Sáng nay, sau khi lên lầu gọi điện thoại cho Cận Thời Dược nhưng không có kết quả, cô lại xuống nhà, tâm trạng thất tha thất thểu.
Dì Trương hiển nhiên nhìn ra manh mối, hỏi Mạnh Ly có phải đã cãi nhau với Cận Thời Dược không. Lúc đó Mạnh Ly không biết phải trả lời như thế nào. Dì Trương thấy vậy liền khuyên, bảo rằng có hiểu lầm phải giải quyết ngay, không được để nó qua đêm, nếu không sẽ có vách ngăn.
Ngay lúc đó cô mới hạ quyết tâm đi tìm anh.
Cận Thời Dược đến gần loa điện thoại của cô, trả lời thay cô: "Bọn cháu không có cãi nhau, vẫn tốt ạ."
Khi nói chuyện, tay anh còn cố ý vân vê đỉnh đồi của cô. Cơ thể vốn đã nhạy cảm nên chỉ cần chạm nhẹ là có cảm giác, cô cắn chặt môi, dùng hết sức đẩy anh ra.
Ấy vậy mà người nào đó không biết xấu hổ, bị đẩy ra nhưng vẫn mặt dày mày dạn sấn lại gần, hôn hết chỗ này đến chỗ nọ.
Cận Thời Dược thật sự quá dính người.
Nhưng Mạnh Ly lại không thấy chán ghét, ngược lại trong lòng còn có cảm giác hạnh phúc khó tả.
Dì Trương nghe được câu này của Cận Thời Dược thì rất vui vẻ, bảo vợ chồng họ về nhà sớm, dì ấy đã chuẩn bị một bàn đồ ăn thịnh soạn cho họ.
Mạnh Ly hành động cực kỳ nhanh, vừa cúp máy đã vội vàng nhặt quần áo dưới đất lên, mặc vào người.
Phần thắt lưng đau nhức như bị xe cán qua, đôi chân thì mềm nhũn không nhấc nổi.
Đặc biệt là nơi nhạy cảm bí mật kia, vẫn còn nóng rát và sưng đỏ, luôn có cảm giác như có dị vật nằm trong đó.
"Anh dậy nhanh đi.
"Mạnh Ly nhấc chân đá Cận Thời Dược một cái. Kết quả là anh thuận thế ôm cổ chân cô, nửa quỳ trên giường, cúi đầu hôn lên mu bàn chân hồng hào trắng nõn. Mạnh Ly như bị điện giật mà rùng mình, suýt nữa là đứng không vững. Cô thẳng chân đạp vào mặt anh:"Anh biến thái quá đấy, có bệnh mê chân hả!"
"Là bệnh mê chân Mạnh Ly.
"Cận Thời Dược bị cái đá chân của cô làm ngửa đầu ra sau, anh cụp mắt xuống, đuôi mắt hơi xếch lên, trông vừa ngả ngớn lại dụ hoặc. Mạnh Ly trừng mắt nhìn anh:"Nói câu nào cũng trả lời được! Anh mau mặc quần áo vào đi!
"Cô rút chân về, sau đó đi vào phòng tắm. Đồng phục phi công của Cận Thời Dược ướt sũng, vừa rồi cởi ra thì ném luôn xuống sàn phòng tắm. Cô nhặt nó lên, vắt khô. Định bụng mang về nhà giặt cho anh. Trong vali của Cận Thời Dược vẫn còn một bộ quần áo để thay mà anh mang theo trong chuyến bay hai ngày trước. Anh lấy ra mặc vào, sau đó cũng bước vào phòng tắm:"Không cần đâu em, chốc nữa anh bảo nhân viên dọn phòng đem đi giặt, giặt xong sẽ gửi về nhà mình."
Mạnh Ly cầm áo sơ mi của anh, lúc này mới phát hiện thiếu mất vài chiếc cúc.
"Cúc áo đâu?" Mạnh Ly kinh ngạc, "Không lẽ bị em giật đứt?"
"Không phải."
Cận Thời Dược bước đến gần cô, anh khom lưng, nâng cằm chỉ vào chiếc quần tây cô đặt trên bệ rửa mặt. Thắt lưng tinh xảo trên cạp quần vẫn đang phản chiếu ánh đèn, anh nghiền ngẫm nói ra một câu: "Chỉ có điều, cái đó quả thật bị em giật rớt.
"Chỉ bằng một câu nói, Cận Thời Dược đã dễ dàng đưa cô quay trở lại cảnh tượng bỏng mắt lúc ấy, nghĩ đến mùi hương kia, cảm giác ngột ngạt nghẹn ứ trong cổ họng, và cả đôi má nhức mỏi của cô. Mạnh Ly mặt đỏ tai hồng, hận không thể ném cái áo sơ mi đang cầm vào mặt anh:"Không cần anh nhắc lại!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!