Chương 31: (Vô Đề)

Mấy ly rượu ở quán bar kia có tác dụng chậm, đầu óc Triệu Hi bắt đầu lơ mơ, những suy nghĩ vốn đã hỗn độn lại càng trở nên khó nắm bắt hơn khi cơn buồn ngủ ập đến.

Thế nhưng cậu vẫn cố gắng chống chọi bằng chút ý chí cuối cùng, luồn tay vào trong áo Trần Tễ Nghiêu để lấy chiếc nhiệt kế ra.

Khi đã chắc chắn rằng anh chỉ còn sốt nhẹ sau khi uống thuốc, Triệu Hi khẽ thở phào nhẹ nhõm, ghé đầu tựa vào lưng anh. 

Cậu vẫn luôn thích hơi thở phảng phất hương vị đặc trưng của Trần Tễ Nghiêu, như một con mèo lười biếng chưa được cho phép đã lén lút chui vào ổ chăn của chủ nhân, sau đó không lâu, Triệu Hi mơ màng thiếp đi ngay bên cạnh anh.

Đã một thời gian không qua đêm ở Hối Cảnh, đêm nay Triệu Hi lại có một giấc mơ rất buồn.

Cậu mơ thấy mình quay về thời đi học, những ngày mùa đông lạnh buốt chân, cậu thường ôm máy chơi game chui vào chăn của Trần Tễ Nghiêu để tranh giành một chiếc gối.

Trước đây Trần Tễ Nghiêu luôn tự giác nhường chỗ bên cạnh mình, thậm chí còn dịu dàng ôm lấy cậu vì sợ cậu đạp chăn, vậy mà giờ đây anh lại lạnh lùng đẩy cậu ra.

Triệu Hi giận dữ ngồi bật dậy, kiêu ngạo trừng mắt nhìn đối phương: "Trần Tễ Nghiêu, anh ghét việc nằm chung giường với em đến thế sao?"

Một giọng nói trầm tĩnh vang lên bên tai: "Em có biết, người có quan hệ thế nào mới ngủ chung với nhau không?"

Giọng nói ấy vừa dứt, Triệu Hi sững sờ trong mơ.

Câu trả lời dường như đã ở ngay đầu môi, cậu hé miệng nhưng lại không thể cất lên bất kỳ âm thanh nào.

Người đàn ông quay lưng đi, chỉ để lại một bóng lưng dần xa, Triệu Hi vội vàng vươn tay muốn níu lấy anh, lớn tiếng gọi tên đối phương…

Đôi mắt cậu chợt mở bừng.

Thời gian trên đồng hồ báo thức dừng lại lúc 7 giờ sáng, một tia nắng xuyên qua khe hở của rèm cửa, Triệu Hi ôm gối tỉnh táo lại, thầm thấy may mắn vì đó chỉ là một giấc mơ.

Nửa giường bên kia đã lạnh lẽo từ lúc nào, Triệu Hi vươn tay nhưng chỉ chạm vào khoảng không, lúc này mới bàng hoàng nhận ra dáng người đáng lẽ phải nhìn thấy sau khi thức dậy, giờ đây đã không còn ở đó nữa.

Triệu Hi vén chăn xuống giường, xỏ dép rồi đi thẳng ra khỏi phòng ngủ để tìm anh.

Trước quầy bếp đối diện bàn ăn, hương thơm của nước ép táo tươi, rau củ cuộn và bánh mì nướng hòa quyện vào nhau, Trần Tễ Nghiêu đứng quay lưng lại, hơi cúi người, đang phết sốt lên một lát bánh mì nướng.

Không vội vàng thưởng thức, Triệu Hi bước tới đặt lòng bàn tay lên trán Trần Tễ Nghiêu để kiểm tra nhiệt độ của anh.

Trần Tễ Nghiêu cúi mắt, nâng khay lên, một tay nắm lấy cổ tay cậu, bình tĩnh gỡ tay cậu xuống khỏi trán mình.

Triệu Hi lo lắng nhìn anh, cậu vẫn chưa từ bỏ ý định, một lần nữa đặt tay lên trán anh, lần này Trần Tễ Nghiêu nghiêng đầu né tránh.

Đáy mắt Triệu Hi khẽ ngẩn ra, cậu nắm lấy tay anh và nói: "Em thấy thuốc trên đầu giường tối qua anh uống là loại lần trước em mua về để trị cảm cúm."

"Anh bị đau đầu vì cái đó à? Bây giờ đỡ hơn chưa?"

Đặt khay lên bàn, Trần Tễ Nghiêu dừng động tác đang làm, khẽ "Ừm" một tiếng.

Không gian giữa hai người bỗng trở nên im lặng, sau một lúc cân nhắc, Trần Tễ Nghiêu cất tiếng bên tai cậu: "Chuyện mua thuốc lần trước… Cảm ơn."

Những từ ngữ như vậy có lẽ không phù hợp để dùng giữa hai người họ, Triệu Hi thở hắt ra, nhìn những món ăn trên bàn, đột nhiên hết muốn ăn: "Anh nhất định phải khách sáo với tôi như thế sao?"

Cậu chợt cười lạnh: "Tôi đã mua cho anh rất nhiều thứ, nếu mỗi lần như vậy anh đều khách sáo, vậy anh có tính được mình phải nói với tôi bao nhiêu lời "cảm ơn" không?"

"Trần Tễ Nghiêu, anh có biết bây giờ anh thật sự rất giả tạo không?"

Tất cả những thất vọng đều tích tụ dần sau mỗi lần Trần Tễ Nghiêu thử thách giới hạn của cậu, thậm chí đêm qua cậu còn đau lòng vì anh, vậy mà sáng nay thức dậy nghe anh nói những lời này, cậu lại nảy sinh ý muốn cãi vã một trận lớn.

Triệu Hi cảm thấy mình sắp bị anh hành hạ đến mức nhân cách phân liệt.

May mắn là mặc dù lòng Triệu Hi rối bời, thính giác của cậu vẫn rất tốt, cậu nghe thấy Trần Tễ Nghiêu khẽ nói bên tai bằng một giọng trầm lắng: "Anh không giả vờ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!