Việc thu dọn bên Hối Cảnh không hề nhanh chóng, ban đầu Triệu Hi nghĩ rằng có thể sắp xếp xong hành lý vào sáng sớm, nhưng phải đến hai ngày sau đồ đạc mới được chuyển đến nhà cậu.
Đến cả bản thân Triệu Hi cũng không nhớ nổi, liệu cậu thực sự có nhiều đồ như vậy ở chỗ Trần Tễ Nghiêu hay không.
Không biết A Mạch tìm công ty chuyển nhà ở đâu, nhưng chỉ cần nhìn cách đóng gói đồ đạc cũng có thể thấy họ làm việc vô cùng cẩn thận và chuyên nghiệp.
Đồ dùng và vật dụng hàng ngày được phân loại và cất vào các thùng khác nhau. Những chai rượu hay lọ thủy tinh dễ vỡ được bọc từng lớp giấy xốp cẩn thận. Bộ vest được treo nguyên trên móc để tránh bị nhăn. Ngay cả những sợi dây sạc rối tung cũng được họ gỡ ra và sắp xếp gọn gàng từng sợi một.
Rõ ràng việc rời khỏi Hối Cảnh là do chính Triệu Hi chủ động đề xuất, nhưng không hiểu sao khi nhìn đống hành lý chất cao ngất ngưởng dưới đất, Triệu Hi lại thoáng có cảm giác mình bị người ta đuổi ra khỏi nhà.
Người sắp xếp đồ đạc đã chuyển từng món đồ vào phòng, Bùi Minh biết hôm nay Triệu Hi chuyển nhà nên đã lái xe đến từ sớm để chung vui.
Trong phòng khách có rất nhiều đồ vật vẫn chưa được sắp xếp xong, người làm việc ra vào liên tục khiến căn phòng không có cả chỗ đặt chân.
Bùi Minh dựa vào cạnh cửa ra vào, nhìn chằm chằm vào sự hỗn độn trước mặt, "ồ" lên đầy trêu chọc: "Tôi cứ nghĩ hai người ở với nhau nhiều năm như vậy đã sớm bước vào giai đoạn vợ chồng già rồi, hóa ra cũng có lúc ly hôn hả…"
"Vậy là ly hôn thật hay chỉ tạm thời ly thân thôi?"
Triệu Hi đang cầm một miếng vải sạch, cặm cụi lau chiếc máy bay không người lái của mình, cậu chỉ liếc nhìn Bùi Minh rồi dùng ánh mắt nói "Cút đi."
Bùi Minh bước lại gần hơn, y đứng bên cạnh Triệu Hi, cẩn thận ngắm nghía chiếc máy bay không người lái bằng sợi carbon, trông đầy vẻ công nghệ cao đang trưng bày trên kệ.
"Mẫu 001…"
"Việc buổi họp báo bị hoãn cũng có liên quan đến chuyện Trần Tễ Nghiêu nghỉ phép đúng không? Mấy người bạn của tôi đang theo dõi trên trang web chính thức đấy, không ngờ lại được thấy nó ở chỗ cậu trước."
"Công nhận, nhìn thực tế còn ngầu hơn cả trong ảnh quảng cáo nhiều."
Bùi Minh lấy điện thoại ra chụp mấy tấm, vừa nói vừa giơ tay định chạm vào bốn cánh quạt trên máy bay, Triệu Hi đưa mắt lạnh lùng nhìn y…
Bùi Minh cúi đầu ho khan một tiếng, ngại ngùng rụt tay lại.
Đến khi người của công ty chuyển nhà ký đơn và rời đi, Bùi Minh thậm chí còn chưa kịp uống một chén trà mời khách nào. Y bước đến khoác vai Triệu Hi: "Thôi được rồi, đừng ủ rũ nữa, tối nay ra ngoài uống một chầu không?"
Triệu Hi gạt tay y xuống: "Nhanh như vậy đã thoát khỏi nỗi đau thất tình rồi à?"
Người bên cạnh "à" một tiếng: "Không thì sao?"
Không biết Bùi Minh thực sự đã vượt qua hay chỉ đang cố gượng cười, Triệu Hi không bận tâm đến y quá nhiều.
"Anh em cậu giờ sống thoáng hơn rồi." Bùi Minh nói với vẻ mặt nghiêm túc: "Thế giới ngoài kia muôn màu muôn vẻ, đâu nhất thiết phải treo cổ trên một cái cây, cậu nói có đúng không?"
Nói rồi y vỗ vai Triệu Hi: "Đời người ngắn ngủi, hãy tận hưởng những thú vui trước mắt."
"Tôi lớn từng tuổi này, lần đầu tiên bị đá mà còn chưa lề mề như cậu, cậu đâu có thất tình, phấn chấn lên một chút được không?"
"Triệu Hi mà tôi quen không giống như bây giờ. Chẳng qua là dọn từ Hối Cảnh về nhà mình thôi mà, không biết còn tưởng Trần Tễ Nghiêu đuổi cậu ra gầm cầu ở đó…"
Sau khi sắp xếp sơ bộ xong xuôi, cuối cùng Triệu Hi cũng đồng ý đi uống rượu với Bùi Minh, Bùi Minh liền lấy danh bạ ra, bắt đầu gọi điện mời mọi người.
Gọi hết một vòng, nhưng không may Trương Tái và những người khác đều không có thời gian, cuối cùng vẫn chỉ có hai người rảnh rỗi đi cùng nhau.
Vì không muốn buồn bực trong phòng, lần này họ không đến những câu lạc bộ thường lui tới.
Một quán bar mới vừa mở đối diện khu phức hợp, Bùi Minh nói mình còn rượu gửi ở đó nên đã gọi điện trước cho ông chủ, bảo ông ta giữ lại ghế dài ở khu V tầng hai, nơi có tầm nhìn tốt nhất.
Đêm về, không khí của buổi cuồng hoan bắt đầu, tiếng bass trầm gầm rú khiến lồng ngực tê dại, nững ánh đèn lấp lánh trên trần nhà liên tục nhấp nháy.
Bùi Minh đã lâu không đến những chỗ ăn chơi như thế này, y chỉ chăm chú nhìn những cô gái ăn mặc gợi cảm đang uốn éo trên sàn nhảy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!