Chương 25: (Vô Đề)

"Đảo Penida, chúng ta cùng nhau đến đó."

"Nhưng buổi sáng dậy sớm thì hơi khó với em, hay là chúng ta đi ngắm hoàng hôn đi?"

"Không phải em chỉ muốn tìm cớ để rủ anh đi du lịch cùng thôi sao?"

"Tất cả những gì chưa trải nghiệm đều muốn thử, điều quan trọng nhất là có anh, đi, cùng, em!"

Bốn chữ từ đầu dây bên kia đã đánh thức những ký ức sâu thẳm trong tâm trí Triệu Hi, những ký ức mà sau này bị cậu vô thức lãng quên.

Pháo hoa bung nở như sao băng, xé toang sự tĩnh lặng của bầu trời đêm, cảnh tượng rực rỡ trước mắt giống như lúc cậu một lần nữa đưa bó hoa cưới trên tay cho Trần Tễ Nghiêu.

Tối hôm đó, cậu và anh đã cãi nhau một trận bên bờ sông ở cầu Nam Phổ, chiếc bật lửa không cháy được, cậu đã ném ra và vô tình trúng xe của Trần Tễ Nghiêu.

Về đến Hối Cảnh, Trần Tễ Nghiêu lại xuống bếp làm bữa khuya, Triệu Hi không nhớ rõ cụ thể đã ăn gì, nhưng cậu chắc chắn rằng chính đêm đó, lần đầu tiên cậu đã kể cho anh nghe về hòn đảo nhỏ hướng ra phía nam Ấn Độ Dương, nơi mà cậu đặt làm hình nền điện thoại.

Triệu Hi thừa nhận rằng hiện tại đầu óc mình chậm chạp, cậu không thể nghĩ ra mối liên hệ tất yếu nào giữa việc anh rời đi lần này với chuyện cậu đã kể cho anh lúc trước.

Cậu từng nghĩ việc cùng nhau đi ngắm hoàng hôn trên đảo là một kế hoạch du lịch đã được hai người thống nhất, thật nực cười, hóa ra chỉ là do cậu tự mình ảo tưởng.

Lần này Trần Tễ Nghiêu đã không chờ cậu, nhưng anh đến nơi đó một mình thì làm được gì?

Chẳng lẽ chỉ muốn tắt điện thoại để tận hưởng một kỳ nghỉ yên tĩnh hoàn toàn không bị làm phiền?

Vậy khoảng thời gian này anh có vui không? Phong cảnh ở đảo Penida thế nào? Với thói quen sinh hoạt lành mạnh của anh, quanh năm dậy sớm và không ngủ nướng, chắc là anh đã kịp ngắm bình minh rồi nhỉ?

Liệu anh có thử trải nghiệm nhảy bungee mà cậu đã đề nghị không?

Sau khi bình tĩnh suy nghĩ xong những điều này, Triệu Hi buông điện thoại, ngồi dậy khỏi giường.

Cậu nhận ra rằng tâm trạng của mình đã thay đổi hoàn toàn.

Sau 4 tháng bị dày vò, ngày đêm bồn chồn không yên vì một người, khi biết Trần Tễ Nghiêu vẫn bình an, tất cả sự phẫn nộ, rối rắm và lo lắng phức tạp dường như đều tan biến theo hơi thở nhẹ nhõm cậu.

Theo lẽ thường thì bây giờ cậu nên mua vé máy bay bay đến ngay lập tức, nhưng Triệu Hi nghĩ thầm: "Không được."

Từ lúc ban đầu không thể chấp nhận việc Trần Tễ Nghiêu rời đi, hoảng loạn gọi điên cuồng vào cùng một số điện thoại, sau đó rơi vào sự suy sụp tự ti, đến bây giờ, mối quan hệ giữa cậu và Trần Tễ Nghiêu đã chuyển thành trạng thái không liên quan đến nhau. Đây là một ván cờ tâm lý giữa hai người họ.

Trần Tễ Nghiêu thông minh như vậy, chẳng lẽ anh không biết khoảng thời gian này cậu vẫn luôn tìm anh sao?

Nhưng anh vẫn không quay đầu lại, không một lời giải thích, cứ thế đơn phương cắt đứt mọi liên lạc, thật vô tình và tàn nhẫn.

Cậu sẽ không bước ra khỏi Ninh Hải nửa bước, gặp lại cũng là khi anh chơi đủ và muốn trở về. Nếu Trần Tễ Nghiêu thực sự còn có chút lương tâm, tốt nhất anh nên chủ động mang theo chút thành ý, tự mình đến giải thích mọi chuyện cho rõ ràng.

Khoảng thời gian này cậu đã phải chịu đựng quá nhiều ấm ức, không thể chấp nhận được. Thời điểm này, Triệu Hi càng tự nhủ với bản thân phải bình tĩnh.

Đây là một cuộc đối đầu không tiếng súng, ai không chịu được mà khuất phục trước, người đó sẽ hoàn toàn thất bại và bị đánh mất lòng tự tôn.

Sau khi ở lại Lan Uyển thêm vài ngày với Mạnh Uyển, kỳ nghỉ kết thúc, Triệu Hi một mình dọn về căn hộ phía nam.

Để không bị làm phiền, cậu đã gỡ cả ứng dụng khóa cửa điện tử ở Hối Cảnh.

Gần đây cậu hiếm khi liên lạc với Quan Mậu Kỳ. Sau đó khi vô tình nói chuyện với trợ lý về sinh nhật của Mạnh Uyển, Triệu Hi mới biết cô từng biếu mẹ mình một vòng cổ ngọc trai đạt mức triển lãm từ năm ngoái.

Có qua có lại mới toại lòng nhau. Triệu Hi không muốn mình thua thiệt trong cách đối nhân xử thế. Hơn nữa kể từ khi hợp tác với Quan Mậu Kỳ, cậu bị vướng bận bởi nhiều chuyện phiền lòng, không thể dành nhiều tâm sức để giúp đỡ cô. Về mặt này, cậu cảm thấy rất hổ thẹn.

Chính vì vậy, trước lời mời chụp ảnh mùa xuân từ nhà đấu giá Bảo Giai Sĩ, Triệu Hi đã nhờ trợ lý gọi điện hẹn gặp Quan Mậu Kỳ. Cô trêu chọc cậu vì cuối cùng cũng nhớ ra mình, nhưng cũng không từ chối hay ngượng ngùng mà vui vẻ đồng ý.

Giới tiểu thư con nhà giàu cũng chạy theo trào lưu, họ luôn để mắt đến những món đồ hot vừa ra mắt của các thương hiệu xa xỉ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!