Chương 41: (Vô Đề)

Đối với việc phải tới doanh trại quân đội này thì có người vui, cũng có người buồn.

Hứa Nhược Kê đương nhiên là sầu đến độ hận không thể bỏ của chạy lấy người, không bao giờ trở về nữa; cũng có tân sinh vô cùng tò mò với doanh trại, coi đây như một kì nghỉ, còn thật lòng cảm thấy vui vẻ, tỷ như hai người tứ chi phát triển Tề Mộ và Bàng Lương chẳng hạn…Ừ, đầu óc cũng không đơn giản.

Trong lòng Tề Mộ vui sướng khôn tả, nói với Doãn Tu Trúc:

"Tân sinh là ai thế, quả là có năng lực nha, muốn sớm đi quân doanh nhìn một chút ghê."

Cậu thuận miệng hỏi, ai biết Doãn Tu Trúc lại cho cậu đáp án:

"Là Ngụy gia, Ngụy Bình Hi."

Tề Mộ kinh ngạc nói:

"Các cậu quen nhau à?"

Doãn Tu Trúc trả lời: Gặp một lần rồi.

Tề Mộ đã hiểu, hiện tại Doãn Chính Công có xã giao đều dẫn Doãn Tu Trúc theo, mạng lưới giao thiệp của Doãn gia phức tạp, khắp các mặt đều có tiếp xúc nên quen biết cậu học sinh mới này cũng không lạ.

Vốn hứng thú đối với tân sinh nhưng lúc này Tề Mộ lại cảm thấy vô nghĩa, cậu bèn thay đổi đề tài:

"Cậu có sợ tập quân sự không?"

Doãn Tu Trúc lắc đầu một cái, nói rằng:

"Khả năng cao là mấy ngày tới tớ mới đến được"

Tề Mộ: Làm sao thế?

Doãn Tu Trúc giải thích:

"Bệnh tình của mẹ tớ không tốt lắm nên tớ phải qua thăm bà ấy một chút, khoảng 4-5 ngày sau mới có thể trở về."

Tề Mộ hỏi: Dì Vu sao rồi?

Doãn Tu Trúc đáp:

"Bác sĩ nói gần đây nhất trạng thái của bà ấy rất bất ổn, vẫn luôn phát bệnh, vừa vặn tớ còn chưa vào học nên trước hết phải tới đó."

Nên thế Tề Mộ nói

"Cậu đừng lo lắng, dì Vu sẽ không xảy ra chuyện gì đâu."

Ánh mắt Doãn Tu Trúc trở nên ôn hòa: Ừm.

Tề Mộ sợ hắn đau lòng, bèn an ủi:

"Cũng tốt, có thể bớt 5 ngày chịu tội, nhìn cậu da mỏng thịt mềm thế này không chừng lại bị té xỉu trên sân huấn luyện ấy chứ."

Trong lòng Doãn Tu Trúc mềm nhũn:

"Thật ra tớ rất mong đợi đợt huấn luyện quân sự lần này" Có thể sớm chiều ở chung với Tề Mộ mười ngày, đừng nói là doanh trại quân đội, kể cả là núi đao biển lửa thì hắn cũng thấy thích như mật ngọt.

Tề Mộ nói:

"Không sao, cậu đi năm ngày xong về là có thể nhìn thấy làn da sô cô la của anh Mộ rồi!"

Doãn Tu Trúc liếc mắt nhìn cậu..

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!