Chương 19: (Vô Đề)

"Làm sao lại tóm tận hai đứa về?"

"Chúng nó đi chơi với nhau nên cùng lên xe."

"Đây là ai? Trông dáng dấp cũng không tệ, nhìn còn thuận mắt hơn con thỏ nhỏ kia nhiều"

"À, là tiểu thiếu gia nhà họ Doãn"

Doãn gia? Người đàn ông lớn tiếng mắng một câu

"Đệt mợ, là Doãn gia ở Đông Thành á (*)?"

(* Đông Thành là một quận thuộc thành phố Bắc Kinh (thành phố B), Trung Quốc)

Không sai.

"Con mẹ nó mày muốn hại chết tao à? Ngay cả thằng nhóc nhà họ Doãn cũng dám bắt tới!"

Người kia đạp cho Thái Lý một cước. Thái Lý bị đau, rên lên một tiếng, gã nói:

"Chúng nó cùng nhau lên xe thì tao biết làm thế nào được? Trong xe đều đã chuẩn bị xong cả rồi, giờ chẳng nhẽ lại đưa bọn chúng về nhà sao?"

"Vậy mày cũng đừng trói người của Doãn gia chứ! Tề Đại Sơn không căn không đế, ông đây xin hắn chút tiền bẩn thì chẳng quan trọng. Nhưng Doãn gia có nguồn gốc thế nào mày không biết sao? Hay là mày không muốn gặp lại con mày nữa rồi!"

Âm thanh Thái Lý yếu đi rõ ràng, gã thấp giọng nói:

"Mày đừng có hoảng, thằng Doãn Tu Trúc này không phải là con trai ruột của Doãn Chính Công, chỉ là tấm màn che mà thôi, nếu mày thực sự muốn xé xác nó thì Doãn Chính Công còn phải cảm ơn mày ấy."

"Không phải con ruột á?"

"Không biết là con của Vu Đại Vân và tên đàn ông nào"

"Đệt, không phải con ruột mà Doãn Chính Công vẫn nuôi?"

"Ai biết trong đó có thủ đoạn dơ bẩn gì không."

Người đàn ông vừa lớn tiếng kia nhìn Doãn Tu Trúc một lúc, cổ họng có chút khô:

"… Thật sự là Doãn gia sẽ không quan tâm sao?"

Thái Lý đáp:

"Yên tâm đi, nó và Tề Mộ quen biết đã 7-8 năm, nó ở trong Doãn Gia phải trải qua những gì tiểu thiếu gia nhà tao không biết nhưng tao thì hiểu rõ."

Người đàn ông kia hiếu kỳ hỏi: Như thế nào?

Thái lý cười nhạt: Không bằng heo chó.

Doãn Tu Trúc đã sớm tỉnh lại, nghe đến bốn chữ này thì không khỏi nghiến răng. Hắn trời sinh đã kháng thuốc, đặc biệt là kiểu thuốc này; lúc trước đúng là thuốc mê khiến hắn mê man nhưng lúc xuống xe có người đụng vào, hắn liền tỉnh.

Bất quá đối với tình huống trước mắt thì hắn chỉ có thể giả vờ ngủ.

Hắn và Tề Mộ bị bắt cóc, chủ mưu là một người đàn ông không biết tên và tài xế của Tề gia – Thái Lý.

Hắn nhớ lại cuộc đối thoại của bọn chúng, cơ bản đã đoán ra được ngọn nguồn.

Người đàn ông lạ mặt kia bắt con trai của Thái Lý trước rồi dùng cách này để uy hiếp gã, làm cho gã ra tay với Tề Mộ.

Thực sự là khó lòng phòng bị, Thái Lý đã làm việc ở Tề gia 4-5 năm cũng nhìn Tề Mộ lớn lên, thân thiết như thế thì tránh thế nào được?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!