Edit: Linh San
Beta: Bách Tử Liên
Hoàng thượng bị ám sát, toàn triều chấn động. Đến khi nghe nói thích khách là một đại nội thị vệ, lại càng huyên náo.
Mấy ngày này, không ít người đều lặng lẽ không dấu vết bảo trì khoảng cách với Diệp Tu Danh, bởi vì không biết tiếp theo hoàng thượng sẽ xử lý ông ta thế nào.
Diệp Tu Danh và Lục Ly không có liên quan trực tiếp, nên mấy hôm nay ông ta cũng không đóng cửa từ chối tiếp khách, mà vẫn như thường cái gì cần làm thì làm. Tuy rằng bề ngoài bất động thanh sắc là vậy, nhưng thực ra trong lòng đang cuống cuồng.
nói thật, ông rất hoài nghi thích khách là do Kỷ Vô Cữu tự mình sắp đặt hay không. hiện giờ thích khách kia bị giam trong đại lao Hình bộ, bất luận kẻ nào không có thánh chỉ đều không thể tiếp cận, Lục Ly cũng đang bị giam lỏng ở nhà, do một đám thị vệ canh giữ.
Thời điểm nhạy cảm này, nữ quyến Diệp gia cũng không thể tiến cung gặp Diệp Trăn Trăn nghe ngóng.
Vì thế Diệp Tu Danh thật sự cuống quýt.
Lúc này Diệp Trăn Trăn ở hoàng cung cũng nóng lòng chẳng kém. Tuy rằng nàng tương đối tin tưởng vào suy đoán của bản thân, nhưng mà... không có chứng cứ. Biểu ca đã bị giam lỏng, một khi tội danh thành lập... Nàng quả thực không dám tưởng tượng đến loại hậu quả này.
không được, không thể tiếp tục ngồi đây buồn bực suy nghĩ nữa, đi gặp Tô Tiệp dư trước rồi nói.
Diệp Trăn Trăn mang theo hạ nhân, thẳng tiến Lộ Hoa Cung. Tô Tiệp dư khi đó đỡ nhát kiếm kia, nên nhận được vài phần ưu ái của Kỷ Vô Cữu, nhưng Diệp Trăn Trăn lại không thấy nàng ta hoan hỉ đắc ý, trái lại còn có vẻ kinh hoảng. Điều này càng khẳng định suy đoán của Diệp Trăn Trăn: tên thị vệ kia không chết, Tô Tiệp dư sợ hắn khai ra nàng ta.
Hạ lệnh cho tất cả cung nhân lui xuống, Diệp Trăn Trăn nói: "Bổn cung thật sự tò mò, rốt cuộc ngươi đãhứa cho Khang Thừa Lộc cái gì, lại có thể khiến hắn cam nguyện liều chết."
Ngón tay Tô Tiệp dư gắt gao nắm chặt góc áo: "Thần thiếp không hiểu nương nương đang nói gì."
"Khỏi vờ vịt, ngươi không phải con hát, diễn không ra kịch hay đâu."
"Có phải nương nương đã hiểu lầm gì không? Trước kia thần thiếp từng bất kính với nương nương, nay xin bồi tội trước, nếu cơn giận của nương nương còn chưa tan, muốn đánh muốn phạt thì cứ việc, nhưng những tội danh không có thật này, xin thứ cho thần thiếp không thể nhận."
"Tô Tiệp dư, ngươi không sợ liên lụy đến Tô tướng quân sao?"
"Thần thiếp cây ngay không sợ chết đứng."
Diệp Trăn Trăn nhắm mắt: "Xem ra không nặng tay với ngươi là không được."
Thân thể Tô Tiệp dư run lên: "Nương nương người... người muốn làm gì?"
"Ta muốn làm gì?" Diệp Trăn Trăn nhíu mày nhìn nàng ta cười, nụ cười lạnh băng: "Bổn cung hôm trước mới có một cuốn sách khá thú vị, tên là "Cổ kim khổ hình lục" (tuyển tập các loại khổ hình xưa nay), vừa đúng lúc có thể cùng Tô Tiệp dư thảo luận một phen."
Tô Tiệp dư hoa dung thất sắc nhìn về phía sau Diệp Trăn Trăn, nức nở kêu một tiếng "Hoàng thượng", sau đó lập tức chạy ra cửa nhào vào lòng Kỷ Vô Cữu.
Diệp Trăn Trăn xoay người, thấy Kỷ Vô Cữ đang vỗ nhè nhẹ lên vai Tô Tiệp Dư, hắn nhìn chằm chằm Diệp Trăn Trăn, hỏi: "Hoàng hậu định cùng Tô Tiệp dư thảo luận chuyện gì?"
Diệp Trăn Trăn chưa đáp, Tô Tiệp dư đã cướp lời, "Hoàng thượng! Hoàng hậu nương nương muốn dùng tư hình với thần thiếp… Nương nương nói, đều do thần thiếp hại Lục Thống lĩnh chịu oan khuất, cho nên nhất định phải khiến thần thiếp muốn sống không được, muốn chết không xong. Nhưng thần thiếp thậtsự không biết mình đã làm sai điều gì. Hoàng thượng, xin người hãy khuyên nhủ Hoàng hậu nương nương, để nàng nói rõ ràng mọi chuyện, dù có chết thần thiếp cũng muốn được chết nhắm mắt!"
Nàng ta vừa nói vừa khóc, nước mắt cứ rơi không ngừng.
Kỷ Vô Cữu nghe thấy ba chữ "Lục Thống lĩnh", lông mày hơi nhếch lên. hắn đẩy Tô Tiệp dư ra: "Ngươi ra ngoài trước đi."
Đợi cho trong phòng chỉ còn lại hai người, Kỷ Vô Cữu đến trước mặt Diệp Trăn Trăn, buông mắt nhìn chăm chú khuôn mặt nàng, giọng điệu chế giễu: "Dùng tư hình với cung phi? Vì hắn, ngươi quả là chuyện gì cũng làm được."
Diệp Trăn Trăn hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn thẳng hắn: "Hoàng thượng, ta không tin ngài khôngnhìn ra điểm đáng ngờ trong chuyện này. Tô Tiệp dư là đối tượng tình nghi, ta muốn thẩm vấn nàng, đương nhiên hợp tình hợp lý."
Kỷ Vô Cữu không nói gì.
"Hoặc là nói, ngươi căn bản vốn tính toán tương kế tựu kế, mượn gió bẻ măng?" Diệp Trăn Trăn cười lạnh.
"Ngươi vẫn luôn coi Trẫm là loại người như vậy? Luôn đổi trắng thay đen, không từ thủ đoạn?" Trong giọng nói của Kỷ Vô Cữu lộ ra một cỗ tức giận ngầm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!