Người mới cải đạo
Ngày hôm sau có cuộc săn ở rừng Saint
-Germain.
Henri ra lệnh chuẩn bị yên cương sẵn sàng cho một con ngựa nhỏ xứ Bearn mà ông định tặng cho phu nhân de Sauve nhưng ông còn muốn thử trước. Tám giờ kém một khắc, ngựa đã đầy đủ lệ bộ. Tám giờ vừa điểm, Henri xuống sân.
Con ngựa tầm vóc tuy nhỏ nhưng kiêu hãnh và nóng nảy, nó dựng bờm và hí ầm trong sân. Trời lạnh, một lớp băng mỏng phủ trên mặt đất.
Henri qua sân để tới khu chuồng ngựa, nơi cả ngựa và giám mã đang chờ ông. Lúc đó ông đi ngang qua một người lính Thụy sĩ đang đứng gác ở cửa, người lính đó đưa cao súng để chào Henri và nói:
- Chúa phù hộ cho Hoàng thượng Navarre!
Nghe lời chúc tụng ấy, và nhất là khi nghe giọng người đó nói, anh chàng xứ Bearn bỗng giật mình.
- Ông quay nhìn và lùi lại một bước.
- De Mouy!
- Henri thì thầm.
- Tâu bệ hạ, vâng, chính de Mouy đây!
- Anh tới đây làm gì?
- Tôi tìm bệ hạ.
- Anh muốn gì?
- Tôi cần phải nói chuyện với bệ hạ.
- Khốn khổ!
- Nhà vua xích lại gần de Mouy nói
- Mi không biết là mi sẽ mất đầu như chơi à?
- Tôi biết điều đó.
- Thế sao?
- Thế mà vẫn là tôi đây này.
Henri hơi tái mặt, vì ông hiểu ông sẽ phải chia xẻ mối nguy hiểm mà chàng trai đầy nhiệt tình này đang hứng chịu. Ông lo lắng nhìn quanh và lùi lại lần nữa cũng hấp tấp như lần trước.
Ông vừa thấy bóng quận công d Alençon ở trên một cửa sổ.
Henri đổi ngay dáng điệu, cầm lấy khẩu súng trường trong tay de Mouy đang giả làm lính gác và vừa ra vẻ kiểm tra khẩu súng vừa nói:
- De Mouy, chắc hẳn có lý do nào cần cấp lắm thì anh mới tới đưa đầu vào miệng hùm như thế này chứ?
- Thưa bệ hạ, không! Tôi rình chực bệ hạ từ tám ngày nay
- Ồi. Hôm qua tôi mới biết được rằng sáng nay bệ hạ phải thử con ngựa này nên tôi đến canh tại cổng Louvre.
- Nhưng tại sao anh lại có bộ quân phục này được?
- Viên chỉ huy đại đội người Tân giáo là bạn tôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!