TÂU BỆ HẠ, NGƯỜI SẼ LÀ VUA TRỊ VÌ
- Thưa bệ hạ
- René nói
- Tôi đến để tâu với Người về một việc mà tôi quan tâm từ lâu.
- Về hương phẩm của ông chăng?
- Henri mỉm cười hỏi.
- Thì... vâng, thưa bệ hạ... Về hương phẩm!
- René trả lời với một vẻ tán đồng kỳ lạ.
- Xin ông cứ nói, ta nghe đây, đấy là chuyện mà lúc nào cũng khiến ta quan tâm.
Mặc dù có những lời này, René vẫn nhìn Henri để cố thử đọc trong cái tư duy thầm kín ấy, nhưng khi biết rõ điều đó chỉ là vô ích, y bèn tiếp tục:
- Thưa bệ hạ, tôi có một người bạn vừa từ Florence tới, bạn tôi rất quan tâm đến khoa chiêm tinh.
- Đúng vậy
- Henri ngắt lời
- Ta biết rằng đó là thú say mê của người Florence.
- Cùng với những nhà thông thái bậc nhất thế giới, ông ta đã lấy số tử vi của những nhà quý tộc đệ nhất của châu Âu.
- Ái chà!
- Henri thốt lên.
- Vì dòng họ Bourbon xuất thân từ bá tước Clermont, con trai thứ năm của Thánh Louis, là một trong những dòng họ cao quý nhất, nên hoàng thượng chắc cũng thấy rằng người ta đã không quên số tử vi của Người.
Henri lắng nghe chăm chú hơn.
- Thế ông có nhớ lá số ấy không?
- Vua Navarre hỏi với nụ cười dửng dưng một cách cố ý.
- Ồ!
- René lắc đầu nói
- Số từ vi của bệ hạ không thuộc về loại người ta có thể quên đi được.
- Thật à!
- Henri tỏ ra một cử chỉ giễu cợt.
- Thưa vâng, theo lá số này, hoàng thượng được dành cho một số phận vô cùng xuất chúng.
Một tia chớp không chủ ý lóe lên trong mắt ông hoàng trẻ và lại tắt ngấm đi trong đám mây mờ dửng dưng.
- Tất cả những lời sấm truyền đều để nịnh người
- Henri nói
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!