🌼 Trân bảo 🌼
"Niệm Niệm, không được nói bậy." Chung đại nhân lập tức quát.
Mạnh công công thầm nghĩ, lời này không đúng. Đây đâu phải là nói bậy, tướng mạo của bệ hạ, đích thực là đẹp nhất trên thiên hạ. Chỉ là trước đây không ai dám nói thẳng ra như vậy thôi.
Tấn Sóc Đế nhìn chằm chằm Chung Niệm Nguyệt, mím môi không nói chuyện, nhất thời không biết nói gì.
Tuy nhìn Chung đại nhân vẫn đang bình thản, nhưng thật ra lúc này trên trán vẫn chảy ra ba giọt mồ hôi.
Trong cung có ba vị hoàng tử, lại không có công chúa.
Tấn Sóc Đế nuôi con không khác gì loài sói, giữa bọn họ không có cái gọi là tình thân.
Nữ nhi của các đại thần được thấy mặt hắn cũng không nhiều.
Ngay cả con của vương gia, nữ nhi của trưởng công chúa, rất hiếm khi xuất hiện trước mặt hắn.
Phụ hoàng... Không biết Kỳ Hãn lấy dũng khi từ đâu ra, không nhịn được lên tiếng nói, muốn nói hết sự việc của Tam hoàng tử.
Tấn Sóc Đế ném cho hắn một ánh mắt.
Cũng không quá ngu dốt, so với Tam hoàng tử mạnh hơn một chút.
Chỉ là Tấn Sóc Đế vẫn không quan tâm đến hắn.
Vị đế vương trẻ tuổi bình tĩnh nhìn Chung Niệm Nguyệt, muốn nhìn thật kĩ tiểu cô nương đã mang đến cho hắn bao nhiêu cái cảm giác mới mẻ này.
Nếu so sánh với Thái Tử và Tam hoàng tử đầy sự ấu trĩ kia, thậm chí còn không lên được mặt bàn, cư xử như một một tiểu cô nương, hắn thật sự không có một chút hứng thú nào.
Đại điện bị sự im lặng bao trùm lấy.
Bệ... Trang phi vừa mới mở miệng.
Thì Chung Niệm Nguyệt lại nhanh hơn chen vào, nàng nhìn Chung đại nhân nói:
"Cha, con khen Hoàng Thượng, Hoàng Thượng nên vui vẻ mới đúng."
Trang phi cắn răng tức giận nhìn nàng.
Miệng nhỏ của tiểu cô nương này đúng là ngọt, muốn nói gì thì nói, ngay cả bệ hạ dường như cũng muốn nghe nàng nói!
Chung Niệm Nguyệt ngừng lại một chút, hơi cúi đầu, giống như có chút ngây thơ nói:
"Đương nhiên, đây là suy nghĩ của con."
"Bệ hạ muốn nghe lời khen ngợi hay là lời khó nghe... ta không phải con giun trong bụng bệ hạ, làm sao ta biết được."
Kỳ Hãn ngây người nhìn nàng, không biết nên nói gì.
Tại sao biểu muội nhìn thế nào... cũng có sinh ra chút cảm giác thương tiếc?
Chung đại nhân nhìn nhi nữ, lòng cũng mềm nhũn, thầm nghĩ, nhi nữ dù sao tuổi vẫn còn nhỏ, bình thường cả ngày đều ở trong phủ, cũng chỉ mới gặp được Thái Tử, vì vậy nàng có chút ngây thơ...
Tấn Sóc Đế cười nhẹ nói:
"Nếu là lời khó nghe, Chung tiểu thư muốn nói gì?"
Chung Niệm Nguyệt ngọt ngào nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!