Xa Xương Vương là huynh trưởng của Tấn Sóc Đế, năm nay đã bốn mươi tuổi nhưng con nối dõi lại có chút thiếu thốn.
Thiếu thốn tới mức nào?
Thiếu thốn tới mức đến khi ông ta hai mươi chín tuổi mới có được một nhi tử, thân thể Vương phi lại không được tốt nên sau khi sinh xong liền không thể mang thai được nữa.
Lại về sau nữa, trong bụng của các thiếp thất của ông ta cũng không có động tĩnh gì.
Vì vậy Xa Xương Vương rất cưng chiều nhi tử bảo bối của ông ta, khi ông bốn mươi tuổi liền mặt dày đi tới trước mặt Tấn Sóc Đế, cầu hắn phong cho nhi tử ông một cái danh hầu gia, để hắn đời này chỉ cần làm một tên ngốc là được.
Nhi tử duy nhất của Xa Xương Vương bởi vì vậy khi tuổi còn nhỏ mà đã là Cẩm Sơn Hầu.
Xa Xương Vương biết rõ đệ đệ ông lợi hại như thế nào nên sau khi đạt được thứ ông muốn, ông liền ở trong phủ nói rõ ràng:
"Nhi tử, nếu không muốn vào cung vậy thì không cần vào, đầu óc ngươi không thông minh đừng làm bẩn mắt hoàng thúc của ngươi. Lỡ ngày nào đó cha lại phải gánh tội thay ngươi."
Cẩm Sơn Hầu đúng là lớn lên có chút không thông minh, nghe xong liền cười gật đầu dạ vâng.
"Vương phi nếu có phải vào cung bồi ai nói chuyện, thì cũng không cần quá thân thiết với ai."
Thiếp đã biết.
Xa Xương Vương quay đầu nhìn sang đám thị thiếp của ông ta:
"Mỗi ngày các ngươi chỉ cần ở trong phủ ăn ăn uống uống, không cần ra khỏi phủ mất công lại đánh vào thanh danh của Xa Xương Vương phủ. Cũng không được nói bản thân là hoàng thân quốc thích, còn nếu muốn nói... vậy thì nói là người của Lễ Vương phủ."
Lễ Vương cũng là huynh trưởng của đương kim bệ hạ.
Nhưng mà đã sớm bị bắt giam lại từ tám trăm năm trước.
Đám thị thiếp đồng thời trả lời:
"Vương gia yên tâm, chúng nô tì đã hiểu rõ."
Vẫn đnag nói chuyện thì có hạ nhân vội vàng chạy vào, thở hổn hển nói:
"Vương gia! Vương gia! Người trong.... tới...."
Xa Xương Vương rất ít khi tiến cung gặp đệ đệ của ông.
Bởi vị ông không dám gặp.
Ngoài ra là có gặp cũng chẳng có gì để nói.
Thật ra mà nói lá gan của ông rất nhỏ còn không to bằng Vương phi của ông.
Thật là.... tại sao trong cung là có người tới?
Trong nhất thời, người ở đại sảnh đều bất động.
Đám thị thiếp nhìn thấy Xa Xương Vương không thể nào trông cậy được liền quay sang nhìn Vương phi.
Xa Xương Vương phi vô cùng bình tĩnh, xoa đầu nhi tử nói:
"Mau đem người mời vào. Trong tay có mang thánh chỉ không?"
Hạ nhân lắc đầu liên tục:
"Dạ không thấy thánh chỉ, dường như là truyền khẩu dụ... người đã đi tới đầu đường.... hẳn là sắp vào rồi ạ..."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!