Chương 19: (Vô Đề)

🌼 Thẩm vấn 🌼

Mấy tên thị vệ đi tới cửa nhìn vào thấy bên trong vẫn đốt nến có thể nhìn thấy bóng người vẫn đang ngồi đó.

Bọn họ liền đưa tay lên gõ cửa: Bệ hạ.

Tô Khuynh Nga bị thị vệ bắt lấy, khó khăn ngẩng đầu lên.

Bọn họ vậy mà mang nàng ta... đi gặp Tấn Sóc Đế?

Không bao lâu sau, cửa liền mở.

Mạnh công công xuất hiện ở cửa, ánh mắt ông lạnh lùng nhìn lướt qua Tô Khuynh Nga: Mang vào đi.

Nàng ta muốn gặp Tấn Sóc Đế, muốn lại gần hắn một chút nhưng không phải là bằng cách này...

"Không cần, buông ta ra. Các ngươi bắt sai người...." Tô Khuynh Nga vừa nói xong câu đó liền ý thức được rằng nàng ta nói sai rồi.

Nàng ta phải nói

"các ngươi tại sao bắt ta" chứ không phải là...

Tô Khuynh Nga cảm thấy lạnh cả người, ngẩng đầu lên liền đối diện với ánh mặt lạnh của Mạnh công công.

Mạnh công công cười khẽ một cái:

"Cô nương này đúng là có chút thú vị."

Dứt lời, ông liền xoay người bước vào, nhìn về phía bàn hành lễ:

"Thưa bệ hạ, Trương thị vệ đã bắt được một người."

Còn chưa nghe thấy Tấn Sóc Đế mở miệng, nội tâm Tô Khuynh Nga đã lo sợ, nàng ta run rẩy khóc lóc nói:

"Đại nhân, đại nhân tha mạng... tại sao đại nhân lại bắt ta?"

Nàng ta cố gắng bày ra vẻ mặt phù hợp với độ tuổi nàng ta lúc này.

Chung Niệm Nguyệt đột nhiên nghe thấy âm thanh khóc lóc, lại có một trận gió lạnh thổi tới, run rẩy một chút liền tỉnh lại.

Hơi nhíu mi!

Mơ thấy ác mộng?

"Tại sao bắt ngươi? Không phải ngươi biết rất rõ sao?" Trương thị vệ cười lạnh nói

"Vừa rồi ngươi nói là bắt sai người nên có thể thấy được ngươi biết được lý do tại sao bọn ta lại bắt ngươi?"

Hả?

Có người trong phòng?

Chung Niệm Nguyệt thầm nghĩ, có lẽ Tấn Sóc Đế muốn trừng trị ai đó, chắc nàng không nên nghe lén.

Mà nàng cũng lười muốn nghe.

Chung Niệm Nguyệt liền xoay người, đem chắn kéo lên trùm lấy đầu, để khỏi nghe tiếng khóc bên ngoài.

Mồ hôi lạnh của Tô Khuynh Nga chảy ròng ròng nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!