🌼 Tranh dán 🌼
Chung Niệm Nguyệt nằm trong lòng Tấn Sóc Đế ngủ rất sâu, ngay cả khi Tấn Sóc Đế bế nàng xuống mà cũng không biết.
Tấn Sóc Đế đưa tay lên chỉnh lại áo choàng, Mạnh công công cùng các thị vệ đi xung quanh hắn, cứ như vậy mà đi thẳng đến phủ.
Quan huyện vội vàng đi theo sau, Thái Tử cũng bước theo.
Quan huyện đang có dự tính khác, ánh mắt ông ta đảo một cái, hạ giọng hỏi thị vệ đi bên cạnh: Xin hỏi vị đó là...
Ông ta muốn biết người mà Tấn Sóc Đế ôm trong ngực là ai, có lai lịch ra sao thì mới biết đường tính toán tiếp.
Trước đó, ông ta không hề biết rằng hoàng đế sẽ mang theo một vị khách như vậy.
Thị vệ kia quay đầu lại nhìn ông ta, ánh mắt lạnh băng không lên tiếng.
Quan huyện dù sao cũng là người đã trải việc đời nên khi thị vệ nhìn vậy ông ta cũng không quá hoảng sợ.
Lúc này Mạnh công công đang đi phía trước, quay lại cười nói:
"Đây là một vị tiểu thư được sủng ái trong nhà."
Quan huyện liền hiểu.
Chỉ có quận chúa Ninh Bình hơi nhíu mày nói:
"Các quý nữ đều đi cùng với chúng ta, tại sao bên bệ hạ lại còn người nữa?"
Huống chi... huống chi không có người nào dám thân cận với bệ hạ như vậy.
Quận chúa Ninh Bình thu hồi lại ánh mắt nhưng lại bị Tô khuynh Nga bên cạnh làm giật mình.
Nàng ta bắt được cánh tay của thư đồng: Ngươi tính làm gì?
Nàng ta hạ giọng nói:
"Ngươi thật to gan, sao lại dám đi theo sau bệ hạ!"
Tô Khuynh Nga sợ hãi nói:
"Nô tì, nô tì không biết..."
Thực tế trong lòng nàng ta cảm thấy có chút đáng tiếc, nàng ta muốn
"thừa nước đục thả câu" giả vờ đi nhầm đường, yên lặng mà đi theo sau. Nàng ta có thể dùng bề ngoài để lừa gạt bọn họ, dù sao tuổi nàng ta vẫn còn nhỏ, bọn họ cũng sẽ không tính toán với nàng ta.
Lúc này Tô Khuynh Nga cảm thấy quận chúa Ninh Bình này có chút vướng bận tay chân.
Thái Tử điện hạ. Phía bên kia có hạ nhân đang hành lễ.
Quận chúa Ninh Bình cùng Tô Khuynh Nga quay đầu sang nhìn.
Đã rất nhiều năm Tô Khuynh Nga chưa nhìn thấy hình dáng này của Thái Tử.
Sau khi Kỳ Hãn thành niên, xiêm y luôn luôn chỉnh tề, là một Thái Tử điện hạ cao quý, hắn cố tình học theo phụ hoàng của mình, đúng thật là hắn đã học được một chút. Chỉ là trong xương cốt của hắn lại có chút u ám, khiến người khác sợ hãi.
Nhưng sao hôm nay lại... có chút tiều tụy?
Tô Khuynh Nga bước lên một bước, ngẩng mặt lên, bày ra dáng vẻ mà Kỳ Hãn thích nhìn nhất.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!