Chương 17: (Vô Đề)

Trời đã khuya, Kỳ Hãn vẫn đứng yên ở ngoài như cây cột nhưng vẫn không được phụ hoàng gọi hắn vào nhìn biểu muội.

Tiểu thái giám ấp úng nói:

"Công tử, ngài còn chưa dùng bữa, canh giờ cũng không còn sớm, không biết ngày mai sẽ còn công việc gì, ngài vẫn nên nghỉ sớm một chút. Nếu không ngày mai làm hỏng việc..."

Kỳ Hãn liền tỉnh táo lại.

Nếu... nếu ngày mai hắn làm hỏng việc, phụ hoàng sẽ khiển trách hắn.

Kỳ Hãn chậm chạp di chuyển bước chân, thân hình hắn có hơi lảo đảo.

Tiểu thái giám lo lắng nhìn Thái Tử.

Tóc của điện hạ đã rơi tán loạn mà ngài ấy cũng không nhận ra, dưới mắt hơi thâm quầng, hai mắt hiện đầy tơ máu. Điện hạ chưa từng chật vật như vậy.

Kỳ Hãn chuyển tầm mắt liền nhìn thấy một nha hoàn đang quỳ trên mặt đất.

Hắn dường như biết nàng ta:

"... Ngươi là nha hoàn của biểu muội?"

Đã rất lâu Thư Dung chưa nhìn thấy Chung Niệm Nguyệt, tinh thần còn đang hoảng hốt, đột nhiên bị Kỳ Hãn nhắc tới, nàng ta chậm chạp ngẩng đầu lên:

"Nô, nô tì là thư đồng của tiểu thư."

Kỳ Hãn nhìn thấy sắc mặt nàng ta lo lắng cùng sợ hãi, hắn cảm giác bản thân cũng có chút đồng cảm.

Sắc mặt của Kỳ Hãn đã tốt hơn một chút, nói:

"Ngươi cũng đi nghỉ một chút đi, nếu có tin tức gì, ta sẽ sai người nói ngươi biết."

Thư Dung đáp lại nhưng vẫn không nhúc nhích.

Kỳ Hãn xoay người bước ra ngoài, chỉ cảm thấy mùa đông này thật sự rất lạnh làm đầu óc của hắn cũng muốn đóng băng lại.

Hắn nghĩ rằng nếu biểu muội không sống được thì.... hắn không thể tưởng tượng nổi nữa...

Ngủ một giấc... Kỳ Hãn khàn giọng nói.

Không biết là đang nói cho ai nghe.

Có lẽ ngủ một giấc, mọi chuyện sẽ tốt hơn.

Bóng dáng của Kỳ Hãn liền chìm vào trong gió tuyết.

Thư Dung cử động cái chân đã tê rần của mình nhưng nàng ta vẫn tiếp tục ở đó chờ. Là nàng ta đi cùng tiểu thư tới, có chết cũng nên là nàng ta chết sao có thể là tiểu thư? Tiểu thư nếu vẫn không tỉnh, nàng ta bị đông chết ở đây cũng tốt!

Ca ca nàng ta mấy ngày trước đã đắc tội với Đại công tử nếu tiểu thư gặp phải bất trách gì thì nàng ta làm sao còn mặt mũi để trở về!

Cũng không biết đã qua bao lâu.

Chỉ nghe thấy cạch một tiếng.

Mạnh công công bước ra nhìn thấy Thư Dung liền ngạc nhiên nói:

"Ngươi tại sao còn ở đây?"

Thư Dung vội vàng đứng lên:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!