🌼 Rời kinh 🌼
Thư Dung không nghĩ tới quyển sách đầu tiên nàng bồi tiểu thư đọc lại là tiểu nhân thư.
Nàng ngập ngừng tính nói không biết bao nhiêu lần cuối cùng vẫn thôi, trong đầu có hơi mơ hồ.
Ngược lại Chung Niệm Nguyệt lại đọc vô cùng chăm chú, không quan tâm đến những ánh mắt kì quái đang nhìn nàng.
Trước khi xuyên qua nàng vừa mới thi đại học xong, nàng hoàn thành việc học cao cả nhất của đời người.
Sau khi xuyên qua lại còn phải tiếp tục học?
Nàng đâu có bị điên? Nàng không chỉ muốn xem tiểu nhân thư mà còn muốn ăn nhậu chơi bời, ai cũng không thể ngăn được!
Có hơi đói bụng.
Chung Niệm Nguyệt chép chép miệng.
Thư Dung nhỏ giọng nói:
"Khi đi trên đường, không phải đại công tử đã chuẩn bị điểm tâm cho tiểu thư rồi sao?"
Chung Niệm Nguyệt:
"Đại ca nghĩ ta là chim hay gì? Ngay cả cháo cũng không có. Món điểm tâm đó vừa khô vừa cứng, thật sự không ngon chút nào."
Thư Dung không còn gì để nói.
Ca ca nàng làm thư đồng cho đại công tử, lúc trước nàng đã nghe ca ca nói qua, mối quan hệ của đại công tử và tiểu thư thật sự không tốt chút nào. Bây giờ đại công tử đã đồng ý đi cùng tiểu thư đến Quốc Tử Giám, tiểu thư sao lại còn kén chọn như vậy?
Chung Niệm Nguyệt lười biếng lật qua trang khác, nói tiếp:
"Hắn mỗi ngày đều ăn cái đó? Ngay cả heo cũng biết ngán."
Thư Dung há hốc mồm, thực sự không nói nên lời.
Sao nàng nghe cảm giác giống như tiểu thư đang mắng đại công tử là heo.
Chung Niệm Nguyệt lại nói tiếp:
"Tuổi còn trẻ lại không yêu thích bất kỳ việc gì? Không bằng ngày khác ta sẽ mang điểm tâm đem cho hắn ăn."
Thư Dung nghe xong lại tiếp tục ngây người.
Người khác đều nói đại công tử còn trẻ tuổi mà đã có phong thái của lão gia, không chỉ bụng đầy văn thơ, lại còn đẹp trai khôi ngô tuấn tú. Trong tương lai nói không chừng sẽ là Thám Hoa Lang.
Không giống như tiểu thư nói, nói ngài ấy không yêu thích bất cứ việc gì.
Không phải yêu thích nhất chính là việc đọc sách sao?
Sau khi Thư Dung ngẩn người, khuôn mặt cùng lỗ tai đều ửng đỏ, thấp giọng đáp: Tiểu thư nói phải.
Có thể thấy được trong lòng tiểu thư cũng có ca ca của người.
Vậy mà nàng ta làm nha hoàn hoàn lại dám nghĩ sai về người, thật là đáng đánh!
Chung Niệm Nguyệt không biết tâm trí của Thư Dung bay tới phương nào, nàng nhanh chóng đọc xong một quyển rồi lại lấy ra một quyển mới.
Tô Khuynh Nga nhìn thấy thật sự không nói nên lời.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!