Má»t Äám ngưá»i trà n và o thư phòng Äang Äặt khung dá»t, Thụy Xương Äang á» trong phòng sợ hết há»n, Äôi mắt to tròn trợn trừng nhìn chằm chằm má»i ngưá»i, sững sá» trong chá»c lát má»i Äá»t nhiên nhá» ra, vá»i và ng hà nh lá» vá»i Từ Canh và các vá» trưá»ng bá»i.
Tất cả sá»± chú ý cá»§a Tân lão gia tá» Äá»u rÆ¡i và o khung dá»t Äang ÄÆ°á»£c Äặt ngay chÃnh giữa thư phòng, nhìn Äông nhìn tây má»t cái, rá»i lại ÄÆ°a tay sá» sá», tò mò há»i: âThứ Äá» nà y Äã là m xong rá»i sao?
Bây giá» có thá» dùng ÄÆ°á»£c chưa?â
Thụy Xương trả lá»i: âCon và Trưá»ng Cẩm thức trắng hai Äêm má»i là m ÄÆ°á»£c, vừa má»i thá» nghiá»m xong, có thá» sá» dụng ÄÆ°á»£c.
Dá»t vải vừa nhanh lại vừa Äẹp, ông ná»i ngưá»i có muá»n thá» má»t lần không?â
Tân lão gia tá» Äang rục rá»ch muá»n ngá»i xuá»ng, má»i vừa nhấc chân lên Äã bá» Tân Nhất Lai Äứng á» phÃa sau nắm lấy y phục, âNgưá»i cÅ©ng không biết dá»t vải, Äừng Äến Äó cản trá» công viá»c, Äá» cho Há» Äại lang lên Äi.â Tân Nhất Lai nói, Äôi mắt sáng ngá»i nháy mắt vá»i Tân lão gia tá».
Tân lão gia tá» láºp tức hiá»u ý, khó chá»u liếc Há» Tế Tá»u má»t cái, cuá»i cùng vẫn Äứng sang bên cạnh, âHừm, Há» Äại lang ngươi lên Äi.â
Thụy Xương cÅ©ng hÆ¡i hiá»u ra, cưá»i hì hì Äến kéo cánh tay cá»§a Há» Trưá»ng Cẩm, âTrưá»ng Cẩm mau tá»i Äây, Äá» là do huynh là m, huynh tá»i là m mẫu là tá»t nhất.â
Há» Trưá»ng Cẩm do dá»±, tất nhiên cáºu có thá» hiá»u ÄÆ°á»£c ý tá»t cá»§a phụ tá» Tân gia, nhưng mặt khác lại không qua ÄÆ°á»£c cá»a ải trong lòng mình, dù sao phần lá»n sáng kiến cải tiến khung dá»t là do Tân Nhất Lai cung cấp, viá»c cáºu có thá» là m chá» là góp má»t phần sức lá»±c, nhưng bây giá» á» trưá»c mặt má»i ngưá»i ÄÆ°á»ng hoà ng biá»u diá» n, cÅ©ng không thá» không biết xấu há» mà là m váºy.
âNhanh lên nhanh lên, lão phu chá» không ká»p nữa rá»i.â Tân lão gia tá» cỠý nói. Mấy vá» á» Äây Äá»u là ngưá»i tinh anh, má»i ngưá»i cÅ©ng Äã Äoán ra nguyên nhân Há» Trưá»ng Cẩm do dá»±, Tân lão gia tá» cảm thấy Äứa nhá» nà y tháºt là Äà ng hoà ng phúc háºu, Ãt nhất so vá»i Há» lão già thì mạnh hÆ¡n nhiá»u.
Há» Tế Tá»u có tư tâm nên cÅ©ng không lên tiếng, ông cụ cÅ©ng biết mình như váºy là không có phúc háºu, nhưng Há» Trưá»ng Cẩm là Äại tôn tá» ruá»t thá»t cá»§a ông cụ, mặc dù Äứa nhá» nà y không thông minh như váºy, tháºm chà Äầu óc còn hÆ¡i bảo thá»§, nhưng trong Äám tôn tá» ngưá»i Há» Tế Tá»u thương yêu nhất chÃnh là cáºu. Äúng như Há» Trưá»ng Cẩm Äã nói, cáºu không có hy vá»ng gì vá»i khoa cá», trong tương lai ắt sẽ bá» những tôn tá» khác cá»§a Há» gia Äè Äầu cưỡi cá», Há» Tế Tá»u vô cùng lo lắng Äứa nhá» ngá»c nà y ngà y sau sẽ bá» chèn ép.
Cho Äến khi nghe nói Há» Trưá»ng Cẩm Äi theo Nhá» lang cá»§a Tân gia nghiên cứu khung dá»t, tâm tư cá»§a Há» Tế Tá»u láºp tức linh hoạt, nếu như Äại tôn tá» tháºt sá»± có thá» Äạt ÄÆ°á»£c thà nh tá»±u á» nÆ¡i nà y thì cà ng tá»t, so viá»c suá»t ngà y ngây ngô á» Quá»c tá» giám thì tá»t hÆ¡n nhiá»u. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Äiá»u kiá»n tiên quyết là Tân gia không ÄÆ°á»£c bắt nạt cháu mình, không thá» chiếm Äoạt công lao cá»§a nó, cho nên Há» Tế Tá»u má»i chạy Äến Tân phá»§ gây chuyá»n, má»t mặt là nói rõ rà ng cho Tân gia biết sau lưng Há» Trưá»ng Cẩm có ông cụ là m chá» dá»±a, vá» phương diá»n khác cÅ©ng gián tiếp biá»u lá» thái Äá» cá»§a mình cho Tân gia biết, ông cụ không Äi tìm Ngá»± sá» Äá» tá» cáo, chá» bà máºt Äến cãi nhau, chuyá»n nà y nói lên Äiá»u gì nà o?
Má»i viá»c Äá»u có thá» thương lượng!
Má»i ngưá»i má»t lần nữa thúc giục, cuá»i cùng Há» Trưá»ng Cẩm kiên trì ngá»i xuá»ng phÃa trưá»c khung dá»t.
Mặc dù cáºu Äá»c sách không giá»i, nhưng chá» có Äá»c sách là không tá»t thôi, nếu như bản thân tháºt sá»± cảm thấy hứng thú vá»i má»t viá»c nà o Äó, Há» Trưá»ng Cẩm giá»ng như thay Äá»i thà nh má»t ngưá»i khác váºy, cáºu vừa giá»i thiá»u cho má»i ngưá»i biết nguyên lý và chức nÄng cá»§a khung dá»t, vừa nhanh nhẹn dùng tay là m mẫu, mặc dù Äá»ng tác vẫn còn chưa ÄÆ°á»£c thuần thục, nhưng tất cả má»i ngưá»i á» Äây Äá»u nghe và hiá»u hết.
Cuá»i cùng Tân lão gia tá» không kìm ÄÆ°á»£c, ÄÆ°a tay sá» sá» má»t Äoạn vải bá» mà Há» Trưá»ng Cẩm vừa má»i dá»t ÄÆ°á»£c, miá»ng cháºc cháºc tán dương, âDá»t rất vuông vức, chao ôi ngươi sá» mà xem.â Ãng cụ không há» khúc mắc gá»i Há» Tế Tá»u, lúc nà y Há» Tế Tá»u cÅ©ng không còn dá»±ng râu trừng mắt nữa, mặt mà y há»n há» dùng sức gáºt Äầu, âTá»t lắm, là m tá»t lắm.
Không ngá» hai tiá»u tá» nà y tháºt sá»± Äã là m ÄÆ°á»£c.â
Ãng cụ nói lá»i nà y rất là khéo léo, ÄÆ°Æ¡ng nhiên Tân lão gia tá» cÅ©ng hiá»u ÄÆ°á»£c ý ngầm trong Äó, hÃp mắt nhìn ông cụ má»t cái, rá»t cuá»c cÅ©ng không nói lá»i mất hứng.
Tân Nhất Lai cưá»i phụ há»a nói: âCó câu nói thế nà y âhữu chà bất tại niên caoâ (*).â Má»t câu nói coi Äem tất cả công lao Äá»u Äặt lên ngưá»i Thụy Xương và Há» Trưá»ng Cẩm.
(*) Cả câu là âHữu chà bất tại niên cao, vô chà không hoạt bách tuếâ: Có chà chẳng do tuá»i tác, không có chà thì trÄm tuá»i cÅ©ng tay không. Ngưá»i có chà thì cuá»i cùng sá»± nghiá»p sẽ thà nh công.
Cuá»i cùng Há» Tế Tá»u cÅ©ng thá» phà o nhẹ nhõm, ông cụ Äến Äây cÅ©ng không phải Äá»nh cưá»p Äoạt công lao cá»§a Tân Nhất Lai, chá» là lúc nà y chÃnh là thá»i Äiá»m cá»±c kỳ quan trá»ng, trong nhà vì chuyá»n cá»§a Trưá»ng Cẩm mà tranh cãi ầm Ä©, dù sao nhà bá»n há» cÅ©ng là má»t gia tá»c thanh quý, Äá»c sách má»i là cÄn cá»t, Äá»t nhiên có má»t ngưá»i khác biá»t như váºy, láºp tức có ngưá»i tá» ra không thá» chấp nháºn, Há» Tế Tá»u vá»n có tâm nói giúp cho trưá»ng tôn, nhưng cÅ©ng phải có chá» Äá» dá»±a và o, nếu Trưá»ng Cẩm có công lao cải tiến khung dá»t, dù trong Há» gia có ngưá»i dám phản Äá»i, Há» Tế Tá»u cÅ©ng có cá» Äá» phản bác lại.
âCác ngươi Äá»c nhiá»u sách như váºy, là m quan cÅ©ng nhiá»u nÄm rá»i, Äã bao giá» là m ÄÆ°á»£c váºt gì mà lợi quá»c lợi dân giá»ng như Äại lang chưa? Không có thì câm miá»ng lại!â Äúng, Äến lúc Äó cứ nói như váºy lÃ ÄÆ°á»£c!
Còn vá» phần Tân Nhất Lai, Äại lang vẫn còn nhá», sau nà y nếu có thá» là m ra thà nh tá»±u, Äến lúc Äó sẽ trả lại, coi như là có qua có lại.
Há» Tế Tá»u khà thế hung hÄng mà Äến, lúc nà y Äã Äạt ÄÆ°á»£c mục ÄÃch, khuôn mặt láºp tức thay Äá»i trá» nên hòa ái dá» gần, Từ Canh không nói gì, nhưng phản ứng cá»§a má»i ngưá»i trong Tân gia Äá»u vô cùng lạnh nhạt, Äiá»u nà y khiến cho Từ Canh phải suy xét lại xem có phải bản thân Äã quá chững chạc hay không, có lẽ chuyá»n nà y hoà n toà n không có gì cả?
Tháºm chà Há» Tế Tá»u còn mặt dà y á» lại Tân phá»§ dùng cÆ¡m trưa, dưá»ng như tâm tình cá»§a ông cụ rất tá»t, không ngừng uá»ng rượu vá»i Tân lão gia tá», chá» chá»c lát sau Äã uá»ng rất nhiá»u, gân giá»ng hát vang á» trong Äại sảnh, Tân lão gia tá» cÅ©ng hát theo, tiếng hát giá»ng như tiếng kêu cá»§a con gà bá» giết váºy, Từ Canh cảm thấy mình sắp phát bá»nh rá»i, tháºt vất vả má»i tìm ÄÆ°á»£c cÆ¡ há»i vá»i và ng lấy cá» Äi tiá»u tiá»n chạy biến.
Từ nhà xà Äi ra hắn gặp ÄÆ°á»£c Thụy Hòa, láºp tức bưá»c nhanh Äuá»i theo há»i: âSao hôm nay không nhìn thấy tiá»u Tam lang váºy?â Lúc xuất cung hắn còn nghÄ© hôm nay có thá» nhìn thấy Tam lang thì rất vui vẻ, không ngá» và oTân phá»§ hoà n toà n không nhìn thấy bóng dáng cá»§a Äại Trân Äâu, ngay cả lúc Än cÆ¡m cÅ©ng không gặp ÄÆ°á»£c. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, không chá» má»t mình Äại Trân vắng mặt, Thụy Xương cÅ©ng không có ngá»i á» Äấy, bá»i vì theo quy cá»§ cá»§a Tân gia tiá»u hà i nhi không ÄÆ°á»£c phép uá»ng rượu, thiếu niên chưa tròn mưá»i tám tuá»i Thụy Xương mặc dù cá»±c kỳ không tình nguyá»n, nhưng cÅ©ng chá» có thá» lặng yên Äi bá»i Hoà ng thá» Än cÆ¡m.
Trong lòng Thụy Hòa cÄng thẳng, nhưng nụ cưá»i trên mặt không thay Äá»i, âTam lang sang nhà ngoại công (ông ngoại) vẫn chưa trá» vá», Äiá»n hạ tìm ÄỠấy có viá»c gì không?â
âKhông có gì, ta chá» thuáºn miá»ng há»i má»t câu thôi. Tại vì lâu rá»i chưa gặp hắn Äó mà .â Từ Canh bá» Thụy Xương nhìn khiến trong lòng hÆ¡i hoảng há»t, nghÄ© thầm không biết có phải mình Äã Äắc tá»i Thụy Hòa rá»i không, nếu không, tại sao cáºu lại có vẻ mặt và ánh mắt như thế, giá»ng như hắn là kẻ Äá»ch váºy.
Da Äầu Từ Canh tê dại cùng Thụy Hòa trá» vá» phòng, Há» Tế Tá»u và Tân lão gia tá» Äã ngã xuá»ng, Tân Nhất Lai Äang bá» bá»n phân phó ngưá»i hầu khiêng hai lão gia tá» vá» phòng, thấy Từ Canh và Thụy Hòa Äi và o, lại gá»i bá»n há» chạy tá»i há» trợ â â á» cùng vá»i Từ Canh Äã lâu, bây giá» Tân Nhất Lai Äã xem hắn như là con cháu trong nhà mình mà Äá»i Äãi, thái Äá» rất là tùy ý, Từ Canh rất hưá»ng thụ Äiá»m nà y.
Nhưng mà Thụy Hòa lại không nghÄ© như váºy, chá» Äến khi Từ Canh há»i cung, cáºu má»i Äi tìm Tân Nhất Lai nói chuyá»n, Äầu tiên là mấy chuyá»n trên trá»i dưá»i Äất, sau Äó má»i bắt Äầu nói thẳng và o vấn Äá» chÃnh, â⦠A cha, có phải ngưá»i Äá»i vá»i thái tá» Äiá»n hạ có hÆ¡i quá không â¦â
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!