Đại Trân vẫn đang bận rộn với chuyện mở tiệm tạp hóa, mỗi lần có chủ ý mới, lại hỏi qua ý kiến của Hoàng thị.
"Con lo liệu cho tiệm tạp hóa như vậy, thế định đặt tên là gì?" Cuối cùng Hoàng thị không nhịn được nói: "Đừng quá khó nghe là được."
Đại Trân đỏ mặt, có chút ngượng ngùng, ha ha cười, "Vốn định đặt một cái tên, nhưng con còn chưa nghĩ ra. Nương cảm thấy nên lấy cái tên nào mới tốt?"
Hoàng thị cũng không để ý đến nàng, "Ta đâu có biết. Cửa hàng này là do con mở, ta chỉ quan tâm đến thù lao, đến cuối năm chia cho ta tiền lãi là được, cái khác ta mặc kệ."
Đại Trân chun mũi, "Con đi tìm a cha."
"Tìm ông ấy cũng vô dụng." Hoàng thị nhắc nhở:
"Cố đại lang mới là Đại lão bản, chuyện lớn như vậy con phải đi hỏi ý kiến của hắn, nếu không tùy tiện lấy một cái tên, vạn nhất người ta không thích làm sao bây giờ? Các con hợp tác làm ăn, cho dù người ta khách khí nói mọi chuyện đều do con làm chủ, con cũng không thể coi là thật."
Đại Trân bừng tỉnh đại ngộ, dùng sức gật đầu, "Nương nói đúng, là do con quá chủ quan.
"Rốt cuộc vẫn chưa hợp tác với người ta bao giờ, không biết bên trong còn có những thứ cong cong thẳng thẳng này. Đại Trân nghĩ, chủ yếu là bởi vì Cố đại lang làm việc quá cởi mở, thoạt nhìn không giống một người hay tính toán chi li, cho nên nàng mới có thể hoàn toàn quên mất những thứ này. Như vậy không phù hợp chút nào. Vì vậy nàng lại vui vẻ đến Cố phủ tìm người, kết quả lại được cho biết Cố đại lang không có ở đây."Lại không có ở đây? Có biết hắn đã đi đâu không?
"Đại Trân có chút buồn bực, vị Cố huynh này một là không cần đến Quốc tử giám đọc sách, hai là không cần đến nha môn làm việc, tại sao lại không ở nhà, rốt cuộc là đang bận rộn cái gì vậy. Thị vệ cười híp mắt lắc đầu tỏ vẻ không biết, rồi sau đó, lại giống như lần trước nói:"Có lẽ buổi chiều lang quân sẽ trở lại.
"Đại Trân bất đắc dĩ, chỉ đành cáo từ, đi được vài bước, bỗng nhiên nhớ tới cái gì, dứt khoát hỏi thị vệ kia mượn tờ giấy ghi lại lời nhắn cho Từ Canh, hỏi hắn chuyện đặt tên của cửa hàng, sau đó lại tiếp tục bận rộn. Qua hai ngày, cuối cùng bên Cố phủ đã có tin tức, Cố đại lang lại mời nàng đến Đắc Ý Lâu ăn cơm, nói là đặt tên rất hay."Lại đi ra ngoài?"
Hoàng thị nhớ tới lời nhắc nhở của Thụy Hòa, không nhịn được nói: "Tại sao Cố đại lang không đến phủ?"
Đại Trân nhíu mày, "Bọn con hợp tác việc buôn bán mà thôi, giải quyết việc chung, tới cửa bái kiến trưởng bối không được tốt lắm."
Hoàng thị che dấu cười cười, "Nương chỉ muốn nhìn một chút xem Cố gia đại lang có thật sự là phong lưu tuấn lãng giống như lời kể hay không."
"Tất nhiên."
Đại Trân lập tức trở nên sôi nổi,
"Mặc dù hắn không có tuấn tú như đại ca, nhưng vô cùng phong độ, là một người thoải mái, rất dễ ở chung. Không biết là đại ca nghe ai nhàn thoại hay là mắt vẫn đề, lại nói hắn có bộ dạng cao lớn thô kệch cử chỉ thô lỗ, thật sự quá đáng. Rõ ràng Cố huynh là một thiếu niên lang có tác phong nhanh nhẹn, nhã nhặn lịch sự tao nhã, nếu nương hỏi con, chỉ sợ ngay cả đại ca cũng không bằng đâu."
Hoàng thị khẽ hí mắt,
"Phải không? Thật đáng tiếc là không thể nhìn thấy – -" Bà trầm ngâm một hồi, suy nghĩ một chút lại thử dò xét nói: "Dù sao hôm nay nương cũng nhàn rỗi, chi bằng đi theo con đến gặp vị Cố đại lang kia một lúc?"
Đại Trân đầu tiên là sững sờ, chợt có chút do dự, "Này… Này không được tốt lắm. Cố huynh hẹn con đến nói chuyện chính sự, con dẫn một trưởng bối qua, chắc hắn sẽ giật mình, rốt cuộc vẫn là thất lễ."
"Vậy quên đi."
Thoạt nhìn Hoàng thị rất dễ nói chuyện, cười híp mắt nói: "Vậy con nhanh chóng đi đi, đừng để cho người ta chờ lâu. Còn nữa nhớ dẫn theo nhiều người, đừng để xảy ra chuyện.
"Đại Trân vội vàng đáp ứng. Đợi nàng vừa đi khỏi, Hoàng thị lập tức đứng dậy phân phó hạ nhân nói:"Tìm cho ta một bộ nam trang, bảo lão Bành ở tiền viện chuẩn bị xe ngựa, chúng ta cũng đi."
Tô ma ma sững sờ, "Phu nhân muốn đi đâu?"
"Ngươi nói đi?
"Hoàng thị chợt nhíu mày, biểu hiện trên mặt vô cùng thần bí. Đại Trân chân trước ra cửa, Hoàng thị chân sau vội vàng đi theo, Tô ma ma thật sự là dở khóc dở cười. Khó trách mấy hài tử của Tân gia ai cũng nhanh nhẹn, cũng không biết là do ai dạy dỗ. Đắc Ý lâu vẫn luôn làm ăn thịnh vượng, từ lúc Từ Canh bao hết nhã gian trên lầu hai, vậy mà tiểu nhị trong tiệm vẫn còn nhận ra Đại Trân, gặp mặt lập tức dẫn nàng lên lầu ba, Hoàng thị đang muốn theo sau, mới vừa đi tới đầu bậc thang lầu hai thì bị ngăn cản,"Xin lỗi khách quan, trên lầu đã hết chỗ.
"Hoàng thị cau mày, quét mắt nhìn một vòng đại sảnh lầu hai, chọn trúng vị trí dựa vào tường ở phía đông. Chỗ kia tầm thường, nhưng lại vừa vặn có thể nhìn thấy người lui tới bậc thang, thật sự rất thích hợp. Đại Trân ở trên lầu hoàn toàn không biết mình đã bị theo dõi, vô cùng cao hứng nói chuyện phiếm với Từ Canh,"… Ta đã nghĩ ra mười cái tên, nhưng vẫn không hài lòng.
Lúc sau lại nghĩ, hai chúng ta hợp tác mở cửa hàng, hơn nữa huynh còn là Đại Đầu, tên của cửa hàng tất nhiên phải do huynh đặt mới đúng, cho nên ta đến Hầu phủ tìm huynh, không ngờ huynh không có ở nhà."
"Ta đi theo mấy thúc thúc chạy khắp nơi, phần lớn thời gian không trong phủ. Nếu đệ có chuyện muốn tìm ta, chỉ cần nói với hộ vệ canh cửa là được, khi trở về tất nhiên ta sẽ tới tìm đệ." thật ra Từ Canh có chút do dự, mới đầu hắn tự xưng là Cố đại lang, một là chỉ muốn nói đùa với Đại Trân, thứ hai là không muốn làm cho Đại Trân rụt rè, bây giờ suy nghĩ lại, cuối cùng thân phận của hắn sẽ bị vạch trần, đến lúc đó Tiểu Tam lang này sẽ tức giận không để ý tới hắn nữa, tính khí đám người của Tân gia thì người này còn thối hơn người kia!
"Hóa ra là như vậy."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!