Tháºt ra mà nói, ngay từ Äầu Từ Canh cÅ©ng không có bao nhiêu lòng tin Äá»i vá»i Äại Trân. Tuy nói là con trai cá»§a Tân tiên sinh, nhưng dù sao tuá»i cÅ©ng còn nhá».
Nhìn tưá»ng mạo mà Äoán thì cÅ©ng chá» má»i mưá»i hai mưá»i ba tuá»i, há»c ÄÆ°á»£c cách quản lý các công viá»c lặt vặt trong phá»§ là hết cỡ. Lúc hắn mưá»i hai mưá»i ba tuá»i còn Äang là m cái gì ⦠haizz, tháºt không cần nghÄ© Äến nữa.
Có Äiá»u, sau khi nghe xong ý tưá»ng cá»§a Äại Trân, hai mắt Từ Canh láºp tức tá»a sáng. Không phải chuyá»n nà y cÅ©ng giá»ng như nÄm Äó, Tân tiên sinh thà nh láºp cái gá»i là siêu thá» gì gì Äó buôn bán tất cả má»i thứ á» Äại Lương sao?
Tháºt không há» là tiá»u lang quân* nhà Tân tiên sinh, quả thá»±c là nhất mạch tương thừa*!
*lang quân: á» Äây là chá» ngưá»i con trai ná»i báºt, ÄÆ°á»£c coi trá»ng trong gia tá»c; không có nghÄ©a là ngưá»i chá»ng.
* Nhất mạch tưá»ng thừa: cùng có quan há» huyết thá»ng, há» trợ lẫn nhau
Tuy nói Từ Canh không thiếu tiá»n, nhưng ông trá»i Äã Äem cÆ¡ há»i kiếm tiá»n Äến trưá»c mặt hắn, nếu hắn không nháºn lấy thì tháºt có lá»i vá»i bản thân.
Từ Canh hưng phấn vá» bà n má»t cái, ngang ngược nói: âHai vạn lượng bạc, không Äá»§ lại thêm!â
Khuôn mặt nhá» nhắn cá»§a Äại Trân vì phấn khÃch mà Äá» bừng lên, âCá» huynh yên tâm, ta nhất Äá»nh không phụ kỳ vá»ng cá»§a huynh.â
Nà ng tá»± mình là m ÄÆ°á»£c má»t viá»c lá»n, vui vẻ chạy và o trong nhà , nhanh chân Äi tìm Hoà ng thá» khoe khoang.
Ai mà biết ÄÆ°á»£c Hoà ng thá» không những không khen nà ng, ngược lại cau mà y nói: âCon má»i chá» gặp mặt ngưá»i ta má»t lần, mà Äã móc tim móc phá»i muá»n hợp tác viá»c buôn bán, cÅ©ng không sợ bá» ngưá»i ta lừa.
Uá»ng công ta còn khen con thông minh, tháºt sá»± là sai rá»i. Con cứ ầm ầm Ä© Ä© như váºy, phá»ng chừng sau nà y bá» ngưá»i Äem Äi bán lại còn muá»n giúp ngưá»i ta kiếm tiá»n nữa Äấy.â
Khuôn mặt nhá» nhắn cùa Äại Trân phá»ng lên, nà ng không phục nói: âCon⦠Vá» Cá» huynh kia thoạt nhìn cÅ©ng không giá»ng như ngưá»i xấu.â
Hoà ng thá» bá» nà ng chá»c giáºn ná» nụ cưá»i, âNgưá»i xấu cÅ©ng không khắc chữ trên trán, là m sao con biết ÄÆ°á»£c hắn tá»t hay xấu?
Như con Äã nói, ngoại trừ biết rõ ngưá»i ta há» Cá», con còn biết ÄÆ°á»£c gì nữa không?â
Äại Trân cắn cắn môi, âHuynh ấy nói Äã gặp qua Nhá» lang, chắc chắn không phải kẻ lừa Äảo, nếu không sẽ không thá» nhìn má»t cái Äã nháºn ra con không phải là Nhá» lang.
Quá»c tá» giám cÅ©ng không phải Äá»a phương bình thưá»ng, ngưá»i cá»§a quý phá»§ nà o và o ÄÆ°á»£c Äó Äá»u rất giá»i.
Nhà bá»n há» lại có Äến hai ngưá»i, váºy thì chÃnh là ngưá»i trẻ tuá»i trong nhà không chá»u thua kém mà Äi thi, không thì cÅ©ng là quan to hiá»n quý. Trong kinh thà nh nà y há» Cá» hiá»n quý, con nghÄ© tá»i nghÄ© lui, chá» có Võ Anh Hầu phá»§ mà thôi.
Nói Äến Hầu phá»§, chẳng phải Tam thúc Äã cứu chúng ta sao? HÆ¡n nữa, con cÅ©ng chẳng có váºt gì giá trá» Äá» ngưá»i khác lừa gạt.
Vá» Cá» huynh kia chá» nói muá»n góp hai vạn lượng bạc Äá» nháºn vá» ba phần lợi nhuáºn, mặc dù hắn chưa ÄÆ°a tiá»n, nhưng con cÅ©ng Äã là m khế ưá»c gì Äâu.â
Hoà ng thá» vuá»t vuá»t huyá»t Thái dương, tÃnh tình nhẫn nại giảng giải Äạo lý cho nà ng, âKhế thư thì chưa là m, nhưng ý tưá»ng cá»§a con Äã nói hết cho hắn nghe, nếu chẳng may hắn Äi trưá»c má»t bưá»c má» cá»a hà ng trưá»c con thì là m sao bây giá»?
Hắn nói bản thân há» Cá» con cÅ©ng tin, nếu Äúng là lang quân Võ Anh Hầu phá»§, cần gì phải che giấu như váºy?
Nhá» lang mặc dù Äang á» Quá»c tá» giám Äá»c sách không ra khá»i cá»a, nhưng nếu ngưá»i khác có lòng riêng, lẽ nà o lại không thá» biết nó.â Ká» từ khi Tân lão gia vừa Äến nháºn chức Công bá» thá» lang, trong kinh thà nh có không biết bao nhiêu ánh mắt nhìn chằm chằm và o trong phá»§, Hoà ng thá» cÅ©ng khó tránh khá»i suy nghÄ© quá nhiá»u.
Äại Trân nghe xong sắc mặt có chút trắng bá»ch, nhưng vẻ mặt vẫn quáºt cưá»ng như cÅ©. DÄ© nhiên nà ng hiá»u ÄÆ°á»£c những lá»i Hoà ng thá» nói rất có Äạo lý.
Nhưng mà ngẫm lại, vá» Cá» gia lang quân kia cá»i má» phóng khoáng, khiến cho nà ng có cảm giác mình sẽ không nhìn nhầm ngưá»i.
Phụ thân muá»n dạy dá» nà ng thà nh báºc trượng phu, còn từng ká» cho nà ng chuyá»n xưa Kiá»u Phong và Äoà n Dá»± lấy tiá»c rượu kết là m bằng hữu. Nà ng và vá» Cá» gia lang quân kia chẳng lẽ không thá» trá» thà nh bằng hữu ÄÆ°á»£c hay sao?
Mặc dù trong lòng Äại Trân có Äiá»m không phục, nhưng cuá»i cùng cÅ©ng không dám là m trái ý Hoà ng thá».
Nà ng lặng lẽ quan sát sắc mặt Hoà ng thá», thấy nương mặc dù vẻ mặt nặng ná», nhưng cÅ©ng không có vẻ quá tức giáºn, bèn cẩn tháºn lại gần kéo má»t bên tay áo cá»§a nà ng, nhá» giá»ng nói: âNương, là con sai rá»i, ngà i Äừng nóng giáºn.
Vá» sau con nhất Äá»nh sẽ là m viá»c cẩn tháºn, tuyá»t Äá»i sẽ không Äá» bá» ngưá»i khác lừa.â
Nà ng giả vá» Äáng thương là m nÅ©ng, bá» dáng cá»±c kỳ Äáng yêu, giá»ng như chú mèo nhá» muá»n ná»nh ná»t chá»§ nhân.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!