Chương 2: Cháu xin lỗi đã nghi ngờ ông, ông nội!

Sau 3 tiếng nheo mắt tất cả những gì cậu thu được chỉ là một chút cảm giác quen với bóng tối và thêm một cơn đau đầu phụ họa thêm – nếu như đó cũng được tính là thành tựu. Mặc dù cậu có khả năng học kĩ năng rất dễ dàng, nhưng dường như nó không bao gồm cả việc vượt qua những giới hạn của con người, ít nhất là trong một khoảng thời gian ngắn như thế. Cậu bị mắc kẹt.

Vì thế mà suy nghĩ của cậu trở nên tối tăm hơn cả cái động đang bao quanh mình. Chẳng lẽ cậu sẽ chết khi khó khăn lắm mới chạm đến giấc mơ cả đời mình đó là trở thành một Mage thực thụ? Cậu còn có thể gặp lại cha mẹ mình nữa không? Cả em gái cậu? Cả ông nội? Cậu đã không gặp họ gần 3 tháng sau khi đi học đại học xa nhà. Đó cũng là lỗi của cậu khi quá phấn khích với cuộc sống hiện tại mà quên không để ý việc gia đình cậu nghĩ gì. Chưa kể đến lời nhắn cậu để lại như một trò đùa, chẳng lẽ đó sẽ là kỷ niệm cuối cùng họ có về cậu? Em gái và mẹ cậu lúc đầu thậm chí còn không biết về những khả năng của cậu vì cậu là người duy nhất thừa hưởng từ ông nội. Những suy nghĩ ấy khiến cậu sững sờ và không thể nghĩ được mục tiêu tiếp theo là gì.

Nhưng cuối cùng, cậu gác những suy tư lại, tạm thời chấp nhận, vậy là quá đủ rồi. Liệu sẽ có chuyện gì xảy ra nếu cậu thử đi xuyên tường lần nữa, biết đâu lại là một kết quả nguy hiểm hơn. Có những thế giới nào tồn tại ngoài đó, và liệu phép xuyên tường của cậu có phải là nguyên nhân duy nhất?

Chắc chắn là cậu không có đủ năng lực để xuyên không tới mức như vậy, có lẽ là có thể nhưng, cậu biết thế quái nào được? Ít nhất hệ thống này không coi cậu là một người biết phép thuật cho nên việc rời khỏi đây có lẽ cậu không thể lựa chọn.

Dù vậy việc nghĩ có những thế giới khác tồn tại mà không phải thế giới của cậu chính xác là chỉ nằm trong tưởng tượng…

Cậu có thể giết 2 con Goblin một lần, và điều đó cũng không phải chắc chắn. Nếu chúng né được dù chỉ một đòn hoặc tiến tới quá gần thì cậu chết chắc, hoặc tệ hơn, chúng sẽ ăn sống cậu.

Rút dao ra và chiến đấu? Đùa à! Dù cậu có may mắn đến mấy thì cậu dám chắc sẽ chỉ tự giết mình, và đó chắc chắn là viễn cảnh hợp lý nhất. Một chiến binh cầm dao được huấn luyện gần như không thể làm tốt hơn thế; chắc chắn cậu có thể giết con Goblin. Sau đó thì chiến binh cầm dao sẽ kết thúc bằng một vết thương chảy máu tới vài tiếng, cậu cầm chắc cái chết trước đối thủ ngu ngốc và liều lĩnh. Một hit chết ngay đối với một mục tiêu có khả năng di chuyển chỉ bằng một con dao giống như trong phim?

Đó là phim gì vậy? Kiếm tồn tại là có lý do của nó, ngay cả trước một bộ giáp tử tế cũng vậy.

Bây giờ, cậu sẽ thử thăng cấp bằng tất cả kĩ năng mà cậu có. Khả năng học nhanh của cậu không ảnh hưởng đến việc thăng cấp nhanh hơn, trừ phi nó liên quan đến phép thuật. Nhưng chỉ cần học được cách mổ Goblin đã cho cậu cảm giác quen thuộc với thân thể của nó. Chưa có con đường rõ ràng nào để đạt được điểm kĩ năng, phần chú giải kia chẳng giúp ích gì đáng kể.

Điểm kĩ năng:

Gia tăng level của kĩ năng hoặc phép thuật được chọn. Những kĩ năng và phép thuật mạnh hơn, cấp cao hơn yêu cầu nhiều điểm kĩ năng hơn.

Ít nhất nơi cậu đang đứng chỉ có một lối đi và một không gian khá tử tế. Liệu cậu có thể tránh bị vấp trong bóng tối hay không lại là câu chuyện khác.

Và đó là khởi đầu trò chơi của một gã điên đưa tay đấm vào không khí, đi tới đi lui giữa những bức tường hang động, và nhảy đủ mọi kiểu theo nhiều hướng. Cộng thêm vài động tác lắc người né tránh, đúng là người đàn ông này đã đạt đến trình độ thánh điên. Hay đúng hơn là, lẫn trong mấy đòn né tránh, bạn thấy được một game thủ đang thắc mắc về quyết định của các nhà phát triển, những người đã khiến cho nhân vật của họ thực hiện hành động lắc mình né tránh.

Cậu chỉ nghĩ rằng dù ở đâu thì bị thương cũng sẽ đau nên cần sức mạnh để sống dễ chịu hơn.

Máu và mồ hôi trộn lẫn nhau tràn vào khoang mũi cậu và làm mắt cậu cay cay nhưng niềm hạnh phúc khi có được 3 kĩ năng mới đã làm lu mờ cảm giác ấy, dù chỉ một chút. Sau khi gần như cạn kiệt Stamina, Rainer ngồi xuống đất và nhìn một lượt các kĩ năng mà cậu đã học được.

Đạt được kĩ năng: Long Jumping Level 1/10 (Nhảy xa)

Đạt được kĩ năng: Bare

-Fist Fighting Level 1/10 (Chiến đấu tay không)

Đạt được kĩ năng: Sprinting Level 1/10 (Chạy nhanh)

Cảm giác thật tuyệt vời khi học được một kĩ năng mới. Bình thường thì phải là một huấn luyện viên am hiểu hoặc phải luyện tập thật nhiều mới có thể học được một kĩ năng nào đó. Tuy là những kĩ năng này rất khó thăng cấp đối với Rainer, nhưng ít nhất những kĩ năng không liên quan đến phép thuật cũng có thể giúp cậu cải thiện. Tốc độ của kĩ năng Sprinting tăng khá đáng kể; cậu có thiên hướng bẩm sinh với các loại hình đấm đá, và khoảng cách nhảy xa tăng lên hơn 30cm.

Sắp đặt một cái bẫy gây tiếng động bằng những mảnh đuốc gãy ở ngay trước lối vào duy nhất, Rainer lui về sau khoảng chừng hai mươi mét và núp trong một góc hang động. Quan trọng là không đứng thẳng hướng nhìn từ phía cửa vào. Ở đây cậu sẽ sử dụng Sleep Learning và xem xem liệu nó có thể giúp cậu cải thiện kĩ năng Arcane Bolt chút nào không.

Sleep Learning Level 9/10:

Khả năng học và cải thiện kĩ năng hoặc phép thuật trong khi đang ngủ.

Không thể có thêm kiến thức mới.

Đó là phép thuật chính mà cậu thừa hưởng từ ông nội và cuối cùng cậu đã học cách sử dụng nó lúc 16 tuổi. Mặc dù nó chắc chắn là một phép thuật do con người phát minh và chẳng phải là một kĩ năng, nhưng cậu vẫn không kêu ca gì.

Do con người phát minh, nó rất hữu dụng, nhưng nó không phải là một khả năng ảo diệu đến mức phi lôgic. Ví dụ như, cậu có thể đọc vài bản nhạc và sau đó luyện tập lại những bản nhạc này suốt 8 tiếng lúc ngủ. Cứ như vậy thì khoảng 3 năm sau là cậu đã đạt đến trình độ có khả năng chơi piano và guitar siêu đẳng. Nó dễ dàng như một trò đùa, nhưng không vượt quá giới hạn của con người.

Chắc chắn để tìm được ai đó sẵn sàng và có khả năng chơi piano 8 tiếng mỗi ngày là cực kỳ khó, nhưng không phải không có. Và trong khi ngủ, Rainer không thể có được khả năng chơi như trong một buổi hòa nhạc. Ngón tay cậu sẽ đông cứng trước khi làm được như thế, và chúng sẽ đau nhức đến nỗi cậu chẳng cầm nổi một cây bút chì.

Nhưng giờ đã hoàn toàn khác. Cậu có thể trực tiếp nâng cấp một kĩ năng hay phép thuật nào đó và nhận được phần thưởng đi kèm. Ngay cả Rainer cũng không biết việc khởi động kĩ năng này sẽ cải thiện Arcane Bolt như thế nào, hay khả năng này mạnh đến đâu. Đôi mắt cậu nhẹ nhàng khép lại, có lẽ do thiếu ngủ từ đêm hôm trước cho nên dù tình huống tệ hại như vậy nhưng cậu vẫn nhanh chóng thiếp đi.

Lúc ngủ cậu đã làm điều mà không một Mage nào khác có thể; ít nhất là với những người có level không cao lắm, vì một người có level cực cao thì họ sẽ không luyện tập một phép thuật đơn giản tới mức này. Hoặc nói cách khác, một người có kho mana ngang với hầm rượu hoàng gia thì sẽ không sử dụng lượng mana đó cho chính mình.

Kĩ năng học trong lúc ngủ về cơ bản sẽ cho phép cậu niệm một Arcane Bolt mỗi giây và dần cải thiện nó hơn qua những giấc ngủ ngắn. Vì thế cậu mất một thời gian mới nhận ra khả năng học trong lúc ngủ này mạnh cỡ nào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!