Chương 40: Thiên tư quốc sắc

Giải thích tên chương: thiên tư quốc sắc, là chỉ sắc nước hương trời, nhan sắc xinh đẹp.

Trời còn chưa sáng, Chúc Vân Cảnh đã mơ màng ngồi xuống trước gương, bắt đầu trang điểm cải trang. Lúc này một người nha hoàn đi đến chải đầu cho hắn, một người thì trang điểm, cả hai động tác đều cực kỳ nhanh nhẹn, đây đều là do thủ hạ của Hạ Hoài Linh tìm tới.

Hạ Hoài Linh đứng phía sau chợt cúi người xuống, nhìn thấy đôi mắt trong gương của đối phương hơi mờ mịt, bèn khe khẽ cười: "Tước nhi, nếu ngươi thật sự không muốn đi, thì cứ xem như thôi đi."

Chúc Vân Cảnh không để ý tới hắn, mà lấy lại tinh thần quan sát tỉ mỉ gương mặt đã tô son trét phấn của mình trong gương, chợt chà chà thở dài: "Chính ta nhìn cũng thấy động lòng."

"Rất đẹp."Hạ Hoài Linh nói đúng trọng tâm.

Chúc Vân Cảnh trời sinh đã đẹp, dung mạo tinh xảo, diện tựa quan ngọc*, nha hoàn lúc này còn chưa trang điểm dày, mà chỉ tán phấn mỏng qua, đã phác họa ngũ quan của đối phương đến càng thêm phần xinh đẹp. Hàng lông mí khí khái đã được chải chuốt lại, giữa trán được dán lên hoa văn đỏ*, khiến cho đôi mắt phượng càng lộ ra vẻ quyết rũ, quả thực giống như là vị Lý nương tử xinh đẹp kia.

— Hoa văn đỏ trên trán.

— Diện tựa quan ngọc: chỉ một người nam nhân có tướng mạo xinh đẹp.

Mái tóc dài của Chúc Vân Cảnh được… tết thành những bím tóc nhỏ đầy đầu* hệt như kiểu thường thấy ở những nữ nhân người Di, sau đó đan vào những chuỗi vàng ngọc trân châu tinh xảo, ngoài ra, đôi bông tai dài khiến cho phần cổ lộ ra càng trở nên mảnh khảnh xinh đẹp hơn. Cuối cùng, hắn thay một bộ váy đỏ thêu chỉ vàng vô cùng lộng lẫy, đừng nói là Hạ Hoài Linh, mà ngay cả hai nha hoàn cũng nhìn đến trợn trọn mắt.

— Lấy Hàm Hương làm ví dụ cho dễ tượng tượng (♡°▽°♡)

Chúc Vân Cảnh không được tự nhiên đảo đảo con ngươi: "Như vậy đã được chưa?"

Hạ Hoài Linh cười nhẹ: "Rất đẹp."

Đến khi ra cửa, Chúc Vân Cảnh vẫn cảm thấy có gì đó không đúng, làm nữ nhân còn phải mang đôi giày thêu* tinh xảo bít chặt đầu ngón chân, hiện tại ngay cả đi đường nào suýt nữa cũng quên mất, cả người đều cảm thấy khó chịu, bèn kéo váy trừng Hạ Hoài Linh: "Đều là ý đồ xấu của ngươi cả."

Hạ Hoài Linh cực kỳ tỏ ra bất đắc dĩ: "Ta sớm nói một mình ta đi được rồi."

"… Đi thôi."

Giờ thìn vừa qua đi, cổng lớn ở Tằng gia đã rộng mở, hiện tại khách khứa đến đông như kiến, mấy bàn tròn đãi khách dường như muốn đặt tới cửa lớn, trong lúc đó vô số nha hoàn nô tài qua lại bận rộn không ngừng. Hội trưởng thương hội Hỗ Dương Tằng Cận Nam dẫn mấy đứa nhi tử choai choai* của mình ra, đang hớn hở tự mình đón khách ở cửa.

— Trong khoảng mười lăm mười sáu tuổi.

Hạ Hoài Linh đỡ Chúc Vân Cảnh bước xuống từ trên xe, hiện tại hắn cũng đã dịch dung, gắn lên mặt một chòm râu mép kín dày, tướng mạo trông không khác gì người thương nhân bị cả hai chuốc mê. Chúc Vân Cảnh kéo kéo đối phương, trên mặt đã được che bằng một lớp vải mỏng màu đỏ, chỉ lộ ra một đôi mắt xinh đẹp dập dờn sóng nước, khiến cho người đi ngang qua cũng không nhịn được mà ngoái đầu lại ngắm nhìn thêm một chút.

Hạ Hoài Linh cùng Chúc Vân Cảnh đi đến chào hỏi Tằng Cận Nam, sau đó cũng dâng quà mừng thọ lên. Người Tằng Cận Nam kia cười ha hả nói: "Lý lão gia khách khí, xin mời nhanh chóng vào trong."

Người Hạ Hoài Linh giả trang là một trà thương họ Lý mới tới thành Hỗ Dương, chưa có nền móng gì, phải vất vả lắm mới dựa vào quan hệ gia nhập thương hộ, mà cái tên Tằng Cận Nam kia tính ra cũng không mấy thân thiện với bọn họ, nhưng cũng ra vẻ khách khí, còn mấy tên tiểu tử.. hỉ mũi còn chưa sạch đứng ở bên cạnh kia, đứa nào đứa nấy nhìn Chúc Vân Cảnh đến mất hồn, ánh mắt nóng bỏng như muốn ăn nuốt đối phương, không hề biết che giấu chút ý đồ nào.

Chúc Vân Cảnh cúi mặt xuống, nếu đổi thành hồi trước, hắn nhất định sẽ móc hết mắt của bọn tiểu tử này ra. Hạ Hoài Linh không chút mảy may dùng thân thể ngăn trở tầm mắt những người kia, sau đó dẫn Chúc Vân Cảnh đi vào bên trong, Chúc Vân Cảnh giơ tay, mạnh mẽ nhéo bên hông Hạ Hoài Linh một lúc.

Vừa đi vào cửa, liền có nha hoàn đi đến dẫn đường cho Chúc Vân Cảnh tới bàn tiệc nữ nhân sau sân, Hạ Hoài Linh chợt vỗ nhẹ lên tay đối phương: "Cẩn thận một chút."

Chúc Vân Cảnh cợt nhả: "Lo uống rượu của ngươi đi."

Sau khi tách ra với Hạ Hoài Linh, Chúc Vân Cảnh đi theo tiểu nha hoàn đến sân sau. Dọc theo đường đi hắn để ý đánh giá xung quanh, Tằng gia này quả không hổ là nhà giàu số một ở Hỗ Dương, ngôi nhà xây đến là cực kỳ khí thế, nhà cửa hoa lệ, lộng lẫy vàng son, nhìn đâu đâu cũng thấy vượt quá quy định, nhưng mà với hoàn cảnh bên đây cũng không có ai quản, khó trách bọn họ lại chọn cắm rể ở đây.

Hậu viện hiện cũng đang mở tiệc rượu, nơi này tụ họp rất đông nữ nhân phục trang đẹp đẽ đeo vàng đeo bạc đầy người. Chúc Vân Cảnh tùy tiện nhìn lướt qua, mỗi một người trong số họ đều cực kỳ sang trọng, nhưng nếu bàn về khí chất, thì vẫn còn kém xa nhiều so với những quý phú nhân thế gia trong kinh, bởi thương nhân cũng chỉ là thương nhân mà thôi.

Chúc Vân Cảnh vừa xuất hiện liền có không ít ánh mắt soi mói ngưng lại trên người hắn, cũng không gì khác ngoại trừ dung mạo quá mức tuyệt sắc của hắn, nữ nhân một khi hướng tới vẻ bề ngoài mãi mãi cũng chỉ mỗi tâm tư so đo dò xét, chớ nói chi đến việc người hắn giả trang lại còn là một nữ nhi người Di mà đại đa số trong lòng mọi người đều khinh bỉ.

Chúc Vân Cảnh cũng chẳng ngại cái nhìn của người ta, mà thoải mái ngồi xuống, hễ ai mà nhìn hắn thì hắn liền bình tĩnh nhìn lại, cuối cùng người dời tầm mắt đi trước chắc chắn sẽ không phải là hắn.

Hắn càng như vậy càng khiến bọn họ không thoải mái, có người trong đám liền cố ý nói tới chuyện lão gia nhà ai đó vừa mới nạp một Bắc Di làm nam thiếp, bộ dạng người kia còn đẹp hơn so với nữ nhân trong bộ lạc, còn có thể múa bụng, sau đó liền phá ra cười, trong nụ cười ám muội kia không hề che giấu đi chút sự xem thường nào, sau đó liền có người lại cố tình chuyển hướng đề tài này lên người Chúc Vân Cảnh mà hỏi hắn: "Nghe nói người Di đều biết múa bụng, này là thật sao?

Thế Lý tẩu tử múa được không?"

Chúc Vân Cảnh chậm mất một nhịp mới phát ứng ra ba chữ "Lý tẩu tử" kia là đang gọi mình, hắn: "…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!