Quỷ Nhị từ phía sau bước nhanh tới, cúi người hạ giọng nói: "Chủ tử, một canh giờ trước, Tả Thừa Tướng đã vào ngự thư phòng, cùng Hoàng Thượng bàn việc lập tân Hoàng Hậu."
Bình thường, Mộ Dung Trần sẽ không vì việc riêng mà nấn ná lâu đến vậy. Nhưng lần này thì…
Quỷ Nhị không dám nói tiếp.
Mộ Dung Trần chắp tay sau lưng, từng bước đạp lên lớp lá khô dưới chân, môi khẽ nhếch nở một nụ cười vừa lạnh lẽo vừa yêu dị: "Tả Thừa Tướng à? Hừ."
Một cơn lạnh buốt chạy dọc sống lưng Quỷ Nhị, sát ý đang cuồn cuộn tuôn ra từ chủ nhân trước mặt, thực sự khiến người ta khi
-ếp đảm!
__
Hoa Mộ Thanh ngồi trong xe, chậm rãi xoa bóp cánh tay đã sớm tê mỏi.
Thân thể đời này vẫn chỉ là một thiếu nữ, lại chưa từng bế trẻ nhỏ suốt thời gian dài như vậy sao có thể chịu nổi chứ?
Xuân Hà thấy vậy, vừa giúp nàng đấm bóp, vừa khẽ cười hỏi: "Tiểu thư có điều gì muốn phân phó nô tỳ không? Hôm nay nô tỳ vừa được bệ hạ ban thưởng, phong làm Nữ Quan Tam phẩm hầu cận trong cung."
Phải nói rằng, Đỗ Chiêu Nam tặng cho nàng cung nữ này, đúng là lanh lợi đến mức sắc sảo!
Xuân Hà đang nhắc nhở nàng, có một Nữ Quan Tam phẩm theo hầu, còn ai dám ức hi
-ếp nàng nữa nếu có chuyện đó xảy ra thì chẳng khác nào không nể mặt hoàng gia!
Tức là… Hoa Mộ Thanh từ nay có thể hành sự táo bạo hơn một chút.
Hoa Mộ Thanh bật cười, vỗ nhẹ lên tay Xuân Hà: "Chúc mừng cô cô thăng chức nha!"
Trong cung, Nữ Quan đều được gọi là "cô cô".
Xuân Hà không ngờ một Hoa Mộ Thanh vốn đoan trang, thanh nhã, dịu dàng là thế, lại có mặt tươi tắn và hoạt bát đến vậy khi ở riêng.
Nàng mỉm cười, cúi đầu đáp lễ: "Tạ ơn tiểu thư chúc phúc."
Hoa Mộ Thanh lại cười, tựa người vào nệm mềm, chậm rãi nói: "Hôm nay về phủ e là sẽ có một trận chiến, cô cô phải cố hết sức giúp ta. Ta thật sự không muốn dây dưa với đám bẩn thỉu đó, xin cô cô ra tay nhanh gọn."
Xuân Hà che miệng cười, khẽ gật đầu: "Tiểu thư yên tâm."
Hoa Mộ Thanh nhắm mắt, khẽ cong môi cười.
Gặp lại Thịnh Nhi xong, nàng đã hiểu rõ: mình không còn đường lui nữa.
Nàng phải nhanh chóng đứng vững trong Hoa phủ, chiếm được niềm tin tuyệt đối của Mộ Dung Trần, và sự ủng hộ hoàn toàn từ Đỗ Chiêu Nam.
Sau đó… tập hợp đầy đủ đội Ám Phượng.
Cuối cùng là tiến cung, gi
-ết đôi cẩu nam nữ kia, rồi mang theo Thịnh Nhi rút lui khỏi trần thế, mai danh ẩn tích, không bao giờ quay đầu lại nhìn chốn bụi trần phiền não này nữa.
"Hoa Mộ Thanh, ngươi còn dám quay về Hoa phủ gia này sao?"
Hoa Nguyệt Vân từ cửa hông lao ra, chặn ngay đầu xe ngựa của Hoa Mộ Thanh mới về đến phủ. Vừa nhìn thấy chiếc xe ngựa xa hoa, ánh mắt càng thêm ghen tỵ, nóng rực!
Vốn đã đầy lửa giận trong lòng, giờ lại chồng chất thêm cơn đố kỵ, càng khiến nàng ta gào lên giận dữ: "Người đâu! Mau bắt con tiện nhân làm nhục gia môn này lại cho ta! Dùng gia pháp mà trị tội!"
Hoa Mộ Thanh thậm chí không thèm ngước mắt nhìn lấy một cái.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!